Cố Tịch Hy trừng mắt nhìn Mã Nhĩ Mộc, những tia máu vằn đầy trong ánh mắt.
Ông ta đang nói dối! Lúc Trần Chiêu Thủy bị ép đi cống Miêu, nàng thậm chí còn đang lưu lạc ở một nơi nào đó, lý đâu có mặt trong bức bích họa để bọn họ nhìn nhầm…
Tại sao lại cứ nhằm vào nàng mà ném ngàn vạn mũi tên?
Lời này của Mã Nhĩ Mộc, khác nào đang chứng minh cho tất cả những người đang có mặt ở đây biết, người năm đó bị Miêu tộc nhắm trúng chính là nàng.
Nên đi là nàng, bị hãm hiếp, bị giết chết cũng là nàng…
Không, là Trường Ý Đan.
Nhưng mà… Cố Tịch Hy bây giờ cũng là Trường Ý Đan!
Trần Chiêu Thủy chẳng qua chỉ là con tốt thí thế mạng cho Trường tiểu thư cao quý…
Có tiếng người nào đó cất lên:
“Vậy ý của tộc trưởng, mỹ nhân năm đó Miêu tộc muốn đưa đi là thái tử phi, không phải Trần Chiêu Thủy?”
“Tất nhiên, sao ta lại cần một nữ nhân tầm thường như…”
Rầm!
Hoàng Phủ Minh Phong hất đổ cả bàn rượu trước mặt hắn. Cố Tịch Hy thấy bàn tay hắn đang co rất chặt, giống như cố áp chế tay mình khỏi một thanh kiếm bén ngót sẽ va vào cổ Mã Nhĩ Mộc.
Nàng cũng vậy, nàng cũng muốn cầm kiếm xuyên thẳng vào yết hầu của ông ta.
Không khí xung quanh lập tức trở nên căng thẳng.
Hoàng Phủ Bắc Trì đưa một hớp rượu lên miệng, như bộ dạng của người xem kịch hay, cũng lấy sự khó khăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-danh-chi-hau/3419988/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.