A Cát Mi Trang nhìn nét mặt điềm nhiên của Cố Tịch Hy, như thể chuyện người khác muốn đẩy một nữ nhân đến cho phu quân của nàng là chuyện thường tình.
Nàng ta hỏi nàng không khó chịu sao?
Cố Tịch Hy dừng ngựa dưới một tán cây to tránh nắng, nói:
“Ở Đại Sở, nam tử tam thê tứ thiếp là bình thường.”
A Cát Mi Trang cau mày:
“Hương quốc không như thế. Ở Hương quốc, nam nhân chỉ có thể cưới một thê tử mà thôi.”
Cố Tịch Hy mỉm cười:
“Vậy sao? Quả là một nơi hạnh phúc nhỉ?”
Lòng nàng chợt nghĩ, nữ nhân ở Hương quốc phải chăng sẽ có phước phần tốt hơn nơi này… Nhưng dù sao thì, nàng vẫn là nữ nhân của Đại Sở.
A Cát Mi Trang đột nhiên thấp giọng:
“Nhưng Ý Đan tỷ tỷ, tỷ nhất định phải đề phòng nàng quận chúa Miêu tộc kia. Ca ca muội nói, nàng ta cũng đến đây để hòa thân!”
Cố Tịch Hy vô thức quay đầu về phía ngoài, gật đầu:
“Ừ, ta biết.”
“Nhưng mà… nàng ta không có đơn giản như thế!”
“Ý muội là sao?”
A Cát Mi Trang càng nhỏ giọng, cơ hồ đưa ngựa xích gần Cố Tịch Hy hơn:
"Muội chỉ vô tình nhìn thấy thôi, hôm qua trong lúc đi dạo, muội thấy nàng ta đi gặp ai đó, hình như là nam nhân, mặc bạch y.
Lúc đó muội thậm chí còn không biết đó là quận chúa Miêu tộc, áo choàng rất dày. Nhưng mà ngón tay của nàng ta có đeo một tấm hộ giáp rất lạ mắt, hôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-danh-chi-hau/3419502/chuong-117.html