Cố Tịch Hy ngẩn người, sau đó mím chặt môi.
Hoàng Phủ Bắc Trì thật sự sẽ không buông tha cho nàng. Y sớm biết nàng là kẻ giả mạo nhưng không làm loạn lên, vì điều này không có lợi cho y. Ngược lại, y dùng thứ này như một chiếc bẫy chuột, muốn từ từ ép chết nàng…
Cố Tịch Hy nghiến răng, muốn chơi, nàng có thể chơi với y.
Nàng sống đến ngày hôm nay hoàn toàn không dễ dàng. Nàng tuyệt đối… tuyệt đối sẽ không để người khác ức hiếp…
Nàng nhất định phải vượt qua những kiếp nạn này…
Cố Tịch Hy đanh giọng, ánh mắt ngay tức khắc trở nên sắc bén:
"Vương gia tốt nhất nên cẩn trọng lời nói của mình. Tên của bản cung là thứ ai muốn gọi liền có thể tùy tiện hay sao?
Còn nữa, bản cung nhắc lại với ngài thêm một lần, bản cung không quen biết ngài!"
Hoàng Phủ Bắc Trì dường như đã đoán ra được phản ứng này của nàng, y gục gặc đầu:
“Trường Khánh Diên đúng là khéo chọn người. Nữ nhân thế này, rất khó tìm trong thiên hạ…”
Ánh mắt Cố Tịch Hy sắc đến nỗi tưởng như có thể phóng ra dao:
“Vương gia hình như say rồi.”
Nàng toan muốn quay lưng bước đi, nhưng Hoàng Phủ Bắc Trì lại đột nhiên thấp giọng:
“Trường Ý Đan đang ở đâu?”
Ngón tay Cố Tịch Hy bị siết chặt tới nỗi hộ giáp cũng suýt thì bung ra. Nàng cười khẽ, nhìn y:
“Bản cung chính là Trường Ý Đan.”
Hoàng Phủ Bắc Trì còn tính mở miệng nói gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-danh-chi-hau/3419498/chuong-113.html