Kinh thành bắt đầu đón những đợt tuyết đầu mùa đầu tiên. Thế gian vẫn thường ca tụng, đẹp nhất là cảnh hoa đào nở trong tuyết đầu mùa, cao quý và diễm lệ đến kinh động lòng người.
Khi ngắm tuyết, Cố Tịch Hy đột nhiên nhớ tới ngày này năm ngoái chính là khoảng thời gian đầu tiên nàng trở thành Trường Ý Đan, Trường Khánh Diên đích thân dạy nàng mấy chiêu thức công thủ. Những lời ông nói, nàng vẫn luôn ghi nhớ nằm lòng, ông nói sẽ mang hết vinh hoa phú quý của nữ nhân trong thiên hạ bồi đắp lên người nàng.
Chỉ là, vinh hoa phú quý, cũng đi đôi với sức cùng lực kiệt.
Vừa vặn thay, hôm nay nàng cũng mặc một thân hồng y, tấm áo choàng bên ngoài có đính một vòm lông trắng muốt trên cổ. Chỉ là so với ngày đó, giờ đây, Cố Tịch Hy đã hiểu tường tận cái gì là tường xanh ngói đỏ vô tình.
Chương Hằng nhẹ nhàng bê lò than sưởi ấm đến gần nàng hơn một chút:
“Thái tử phi, tuyết rơi nhiều rồi, chúng ta nên vào trong thôi.”
Nhưng Cố Tịch Hy lắc đầu, nàng không muốn rời khỏi tiểu đình. Những ngày bị cấm túc khiến nàng trở nên rảnh rỗi, bất cẩn lại tập thành thói quen ngồi ở bậc tam cấp nơi tiểu đình, giống như bộ dạng của một người si tâm chờ đợi, nhưng chính nàng cũng không rõ mình đang chờ đợi cái gì.
Tin tức từ bên ngoài truyền tới, chỉ là mấy lời nói của Tiểu Bội Tử, lại khiến cả Cố Tịch Hy và Chương Hằng thất kinh. Tin nói, Linh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-danh-chi-hau/3385527/chuong-90.html