Hoàng Phủ Minh Phong biết đó là Cố Tịch Hy, nhưng cái ôm bất ngờ này vẫn khiến hắn giật mình.
Nếu là trước đây, hắn thậm chí còn cho rằng nếu nàng một phát cầm dao lao thẳng vào người hắn sẽ bình thường hơn là đột ngột đến ôm hắn.
Nhưng bây giờ, cũng không đến mức choáng váng như vậy nữa.
Nhất là khi, Hoàng Phủ Minh Phong cảm nhận được người phía sau lưng mình đang run rẫy lên hồi. Bàn tay ngọc ngà siết chặt trước eo hắn cũng đang tuôn đầy mồ hôi lạnh.
Đứng trong thế giới này, lại có ai không bị tâm ma quấy nhiễu…
“Sao thế?” Hoàng Phủ Minh Phong chậm rãi đặt tay lên mu bàn tay của Cố Tịch Hy, giọng nói thật sự rất ấm.
Nhưng hai chữ này của hắn cũng đã kéo Cố Tịch Hy thoát khỏi giấc mộng kinh hoàng. Nàng mím chặt môi mình, trán nhăn lại như cố ép những suy nghĩ mông lung ra khỏi đầu óc.
“Thiếp… thiếp thấy hơi lạnh…”
Người nàng quả thực đang lạnh toát.
Hoàng Phủ Minh Phong cúi mặt nhìn bàn tay đặt trước eo mình của nàng, lại đưa mắt nhìn về phía ánh trăng tròn vành vạnh, khóe môi đột nhiên khẽ nhếch lên:
“Ra phố gặp phải thứ không sạch sẽ à?”
Cố Tịch Hy sau một hồi bình tâm cũng buông tay ra, nàng chớp chớp mắt mấy cái, cố nặn ra chút nét cười:
“Bên ngoài tạp nham quá, thiếp thấy rất chói mắt!”
Hắn xoay người lại, đối diện với nàng:
“Thái tử phi không thích đám người ngoài phố đó sao?”
Đám người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-danh-chi-hau/3380533/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.