Cố Tịch Hy cung kính đáp:
“Nhi thần đã hiểu, tạ mẫu hậu chỉ dạy.”
Bỗng nhiên, hoàng hậu lặng yên nhìn nàng không nói, khiến nàng có hơi chột dạ:
“Có chuyện gì ạ?”
Hoàng hậu cười:
“Không có gì, chỉ là cảm thấy con không giống với A Hoan chút nào.”
A Hoan là tên tục của phu nhân Trường Khánh Diên - Lý Hoan, cũng là thân mẫu của Trường Ý Đan.
Cố Tịch Hy trộm nghĩ, không giống là tất nhiên, nàng vốn đâu phải do bà ấy sinh ra, một chút quan hệ huyết thống cũng không.
“A Hoan năm đó tinh nghịch linh động, bất kham bị giam mình bởi lễ tiết. Không giống con bây giờ, như mặt hồ mùa thu, tuệ tĩnh nhu hòa.”
Xem ra mối quan hệ chí tình giữa Trường gia và Chu gia còn có phần của quan hệ thân thuộc giữa hoàng hậu và Lý Hoan, bằng không, bà tuyệt đối không gọi tên tục người đã khuất ra như vậy.
Cuối cùng nàng cũng biết, tính cách bất kham thà chết chứ không nhập cung kia của Trường Ý Đan là thừa hưởng từ ai.
Nàng cười giải vây với hoàng hậu:
“Vâng, hồi mẫu hậu, phụ thân luôn nói nhi thần không giống mẫu thân chút nào!”
Hoàng hậu nói với ánh mắt xa xăm:
“Không giống thì tốt. Nhân sinh có những chuyện không thể theo ý mình, cứ vùng vẫy không cam, kết quả cũng chỉ có làm khổ mình khổ người!”
Cố Tịch Hy vừa mới nghiêng đầu thắc mắc, còn chưa kịp mở miệng thì hoàng hậu liền nhận ra mình đã nói quá nhiều, liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-danh-chi-hau/2594710/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.