Cố Tịch Hy nghiên cứu cả ngày, vẽ vời ra trên giấy không biết bao nhiêu cách thức để bản thân đêm đến có thể ngủ ngoan một chút, không náo động, cũng không mơ màng nói ra những lời xằng bậy. 
Nàng cũng mơ hồ ý thức được, kiểu người như Hoàng Phủ Minh Phong tuyệt đối sẽ rất nhạy cảm khi ngủ. Cố sư phụ từng nói với nàng, thiên hạ có nhiều tuyệt kỹ, có kiểu thức ngay cả khi đang ngủ. Nói nôm na là tuy hai mắt nhắm lại, trí não đi vào trạng thái thả lỏng, nhưng một chiếc lá rơi cũng có thể nắm bắt trong lòng bàn tay. 
Nàng ôm đầu, khổ sở, khe khẽ rên một tiếng... 
Không để ý, trời đã nhá nhem tối tự lúc nào. 
Chương Hằng tiến vào, nói với nàng: 
"Nương nương, Tiểu Chu Tử nghe ngóng được hôm nay điện hạ bận bịu chính sự, đã ngự cả ngày ở điện Thừa Chính xem tấu chương. Có vẻ sẽ làm tới khuya." 
Cố Tịch Hy híp mắt, có hơi không hiểu ý bà. Hắn bận quốc sự, thâu đêm chong đèn vốn không là chuyện lạ. 
"Nương nương người có muốn nấu một ít canh bát tiên mang qua đó không?" 
Nàng nhớ lại lời dặn dò của hoàng hậu, lại không nghĩ đến Chương Hằng để tâm như vậy. Thật ra nữ nhân nấu canh cho phu quân không hiếm, ngay cả có là ở trong cung, nàng săn sóc sức khỏe cho trữ quân nên là điều đáng hoan nghênh. 
Nhưng với nàng và hắn thì... Nếu đổi nàng vào vị trí của hắn, hẳn sẽ nghĩ nữ nhân này lại âm mưu chuyện 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-danh-chi-hau/2594695/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.