Hoàng Phủ Miên Khang bước vào thư đường của Hoàng Phủ Minh Phong, tay phe phẩy quạt ngọc, vẻ mặt như vừa bắt ra vàng:
“Có chút chuyện hay đây, huynh muốn nghe không?”
Hoàng Phủ Minh Phong đang cầm bút, viết vẽ gì đó trên giấy. Hắn không ngẩng mặt, chỉ hờ hững buông lời:
“Thế nào?”
Hoàng Phủ Miên Khang gấp quạt, ung dung ngồi xuống ghế thuật lại chuyện hay bên ngõ trúc mình vừa bắt gặp.
Bàn tay đang đi bút của Hoàng Phủ Minh Phong quả nhiên sững lại.
Hoàng Phủ Miên Khang cười cười:
“Thái tử phi này của huynh, càng lúc càng thú vị rồi…”
Người bên trên hình như đang nghe, nhưng hình như cũng rất lơ đãng, sự tập trung trao vào một thứ khác như thể còn quan trọng hơn bội phần.
Hoàng Phủ Miên Khang cau mày, thắc mắc
“Huynh sao thế?”
Nét mặt của Hoàng Phủ Minh Phong rõ là không giống với bình thường.
Nhưng y vừa khi đứng dậy gióng mắt ngó lên, trông thấy thứ đang ẩn hiện dưới ngòi bút của Hoàng Phủ Minh Phong liền âm thầm à lên một tiếng. Chết tiệt, sao y lại có thể quên hôm nay là ngày gì.
“Không làm phiền huynh, đệ lui đây.”
Hoàng Phủ Miên Khang vừa đi, Lý công công liền tiến vào dâng trà. Hoàng Phủ Minh Phong như rất tùy ý nói:
“Đến chiều ngươi sang chỗ thái tử phi, bảo rằng hôm nay ta không sang.”
Lý công công hoàn toàn không thắc mắc, cung kính vâng dạ.
Thái tử điện hạ này, ông ta hầu hạ hắn nhiều năm, sớm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-danh-chi-hau/2594647/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.