Hoàng Phủ Minh Phong đưa nay gạt lọn tóc ướt rượt đang bết lấy gương mặt nhỏ của Cố Tịch Hy, giọng như chen ý cười rất khẽ:
“Nàng có lỗi gì chứ.”
Cố Tịch Hy ngẩng mặt, ấn đường bất giác cau chặt thêm:
“Nhưng…”
Nàng cũng không biết nên nói thế nào. Nếu nàng không lao ra toan muốn ôm lấy mũi tên, biết đâu với bản lĩnh đó, hắn có thể tránh được. Nhảy ra một nữ nhân, tay chân hắn mới trở nên vướng víu.
Hoàng Phủ Minh Phong động đến một vệt đỏ sớm đã loang nhạt vì thấm nước trên cổ tay nàng, giọng nói vẫn rất bình thản:
“Vậy thái tử phi nói xem, là mũi tên cắm vào vai của ta hay cắm vào ngực nàng thì hay hơn?”
Cố Tịch Hy nhất thời miệng nhanh hơn não, đáp rất nhanh:
“Đương nhiên là…”
Nàng sững lại kịp thời
Hắn là trữ quân, là thiên tử tương lai, đừng nói là mũi tên này có độc ghim trên vai, mà một chút xây xát trên đầu ngón tay cũng biến thành vấn đề, chả tốt tí nào. Nhưng mà ghim vào ngực nàng… Cố Tịch Hy hơi rùng mình, bây giờ ngẫm lại mới thấy bản thân quá liều mạng, nàng vẫn sợ chết, cũng không tốt!
Câu này của Hoàng Phủ Minh Phong, sao có thể trả lời!
Hắn không truy vấn nữa, ngón tay vẫn đặt trên chỗ vết thương ở cổ tay nàng:
“Nàng tự lo cho mình đi. Đêm nay bổn thái tử còn đợi nàng chăm sóc.”
Cố Tịch Hy nghe thấy vế phía sau, đột nhiên lại ngẩn ngơ một cách khó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-danh-chi-hau/2594639/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.