Khi Cố Tịch Hy tỉnh lại đã là ráng chiều, nàng ngơ ngác nhìn quanh, lại không hiểu sao mình lại ở đây. Cho tới khi Trữ Nhi bước vào, Cố Tịch Hy mới phát hiện là bản thân ngất xỉu, hơn nữa đã ngủ mất hai ngày một đêm.
Nàng khẽ cử động người, cảm thấy mấy vết thương vẫn còn hơi ê ẩm nhưng đã được băng bó lại đàng hoàng. Đột nhiên giật mình, nàng hơi hốt hoảng hỏi giật:
“Điện hạ… Điện hạ thế nào rồi?”
Trữ Nhi mỉm cười:
“Nương nương đừng lo, điện hạ không sao rồi.”
Cố Tịch Hy có hơi bớt căng thẳng, nhưng lồng ngực vẫn còn phập phồng, nàng nghi hoặc hỏi lại một lần nữa:
“Thật sao?”
Trữ Nhi gật đầu:
“Tất nhiên ạ.”
“Cả độc cũng được giải?”
“Vâng.”
Cố Tịch Hy thở phào một cái, trong lòng thầm nghĩ rằng y thuật của Điền Thương cao minh đến mức độ đó sao? Với loại kịch độc trong tích tắc có thể biến máu người tất thảy hóa đen, ông ta mất chưa đến hai ngày một đêm đã có thể giải được, quả thật khiến người ta bội phục.
“Điền thái y cũng đích thân kê thuốc bôi cho người, ông ấy nói bôi thuốc đó thì bất kể vết thương nào trên người nương nương cũng đều không lưu lại sẹo.”
Cố Tịch Hy gật đầu, thật ra nàng cũng không để tâm lắm. Căn bản vì da thịt nàng theo lời Cố sư mẫu nói là kiểu da rất hiền, những vết thương đều chưa từng mưng mủ hay trở nặng, chỉ cần rửa sạch rồi dùng thảo dược đắp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-danh-chi-hau/2594631/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.