Từ khi Long Tô bị thương đã hơn nửa tháng, hắn vẫn chưa tỉnh. Ta thả Cẩm Huyền khỏi Lãm Nguyệt tháp để cho nó xử lý triều chính, còn mình thì toàn tâm toàn ý chăm sóc Long Tô.
Con giao màu xanh trôi nổi trong chậu gỗ, không khí trầm lặng không có động tĩnh gì. Ta dùng khăn màu vàng để lau người cho hắn,
Sống lưng Long Tô gồ ghề, có vài miếng lân không nguyên vẹn, nghĩ đến khi hắn biến thành người, trên người la liệt vết thương, trong ngực đau đớn, những miếng lân này giống như là bị người ta lột xuống từng mảnh.
Rốt cuộc Long Tô đã phải trải qua những gì mới có thể chấp nhất với long khí như vậy?
Rõ ràng hắn xem thường tiên giới như vậy, luôn là một yêu quái kiêu ngạo, vì sao còn muốn hóa long?
Hôm đó nhìn thấy vị bạch y tiên nhân kia rõ ràng có mối quan hệ sâu xa ví Long Tô, thậm chí có thể là phụ thân của hắn, vì sao lại muốn đưa Long Tô vào chỗ chết?
Nghĩ có chút buồn cười, ta cùng Long Tô triền miên lâu như vậy, thậm chí cho phép hắn tiến vào nơi sâu nhất trong cơ thể, nhưng đối với hắn, ta vẫn là không biết gì cả.
Ta dùng vải bông lau khô thân thể Long Tô, cẩn thận ôm lấy hắn, để cho hắn cuộn thành một đoàn trong ngực.
Dập tắt ánh nến chói mắt, ta bình yên ngủ.
Trong mơ trở lại lúc còn bé, đại khái là lúc tám chín tuổi, ta ở trong Hạ Cẩm viên chơi đùa, nhìn thấy hoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-da-long-xa-vu/2581907/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.