Liễu Bất Hoặc là ai?
Hắn là Đại tướng quân hộ quốc của Ngô triều, hắn là chiến thần bất bại, hắn hẳn là mặc hồng y cưỡi ngựa nhận vạn người kính ngưỡng, hắn hẳn là phi như bay trên chiến trường vung thương lui ba ngàn kẻ địch, trên mặt vĩnh viễn mang theo mỉm cười đắc ý, ánh sáng trong mắt chính là hy vọng bất diệt của Ngô quốc.
Nhưng hiện tại?
Vết rượu làm dơ bẩn hồng y, ánh sáng trong mắt đã mất đi, cực kỳ thất thố gục trên bàn đá, yếu ớt giống như chim non vừa phá vỏ.
“Thái tử vị là hoàng hậu dùng cái chết đổi lấy, trẫm chán ghét phân tranh trong cung này, lòng chỉ một ra ngoài, cho dù làm một vương gia nhàn tản cũng được. Nhưng phụ hoàng không chịu bỏ qua cho trẫm, trẫm không biết mẫu phi dùng cách gì để phụ hoàng để cho trẫm làm thái tử, nhưng trẫm biết, phụ hoàng không thích trẫm chút nào, thậm chí là cực kỳ ghét.”
Liễu Bất Hoặc hô hấp một lúc, mượn cảm giác say, kéo ta vào lòng ôm.
Hô hấp của hắn nóng hổi phun lên cổ của ta, rất khó chịu.
“Ngươi bị phụ hoàng lệnh làm thư đồng cho ta, ta thật cao hứng. Ta lúc đó đầu óc không tốt, ánh mắt mọi người nhìn ta giống như nhìn quái vật. Chỉ có ngươi là khác, ngươi yêu thương ta giống như đệ đệ, cùng ta đi học, dạy ta võ công, lại lén mang ta xuất cung chơi… Những thư này, ta vẫn còn nhớ. Ta thật vui, thật…”
“Nhưng tại sao ngươi lại muốn rời đi?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-da-long-xa-vu/2581894/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.