Lần đầu gặp Long Tô, ta đã quỳ ba ngày ba đêm trên đài Tế Thiên, vừa mệt vừa buồn ngủ.
Hắn từ phía chân trời hạ xuống cùng với thanh quang vạn trượng, chầm chậm mà đến.
Ta ngẩng đầu nhìn về phía hắn, nhưng bất đắt dĩ hào quang đằng sau hắn quá mãnh liệt, chỉ có thể nhìn thấy một hình cắt màu đen trên mảnh trắng chói chang kia, rất là kinh khủng.
Hắn khẽ cúi người xuống, nâng cằm ta lên đúng tư thế tiêu chuẩn của lưu manh đùa giỡn nữ tử nhà lành, ngay cả giọng nói cũng học được thật giống: “Đem tâm của ngươi cho ta, được không?”
Tóc dài của hắn rơi xuống, trượt lên mặt của ta, lạnh thấu xương.
Ta thật muốn không để ý đến lời dạy bảo của tiên đế, bỏ qua lời thái phó lão nhân ân cần dạy dỗ, không màng đến sáu ngàn ba trăm mười hai vạn tính mạng dân chúng mà trả lời hắn một câu:
“Cút cmn đi!”
Dĩ nhiên, ta không mở miệng nói câu này, cũng không phải là hơn ba mươi năm lễ nghi hoàng gia trói buộc ta, mà chẳng qua lúc đó ta đã mệt quá, hôn mê bất tỉnh.
Chưa mở mắt đã nghe thấy tiếng nhi tử tính khí táo bạo hô to: “Phụ hoàng ta làm sao còn chưa tỉnh! Một lũ vô dụng cũng không biết làm cái gì nữa! Kéo hết ra ngoài, phạt bốn mươi đại bản cho ta!”
Ai, trong lòng ta lặng lẽ thở dài, đã sắp nhược quán rồi làm sao lại không có chút tiến bộ như vậy? Bất đắc dĩ mở mắt ra, nhẹ ho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-da-long-xa-vu/2581871/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.