Giản Lân Nhi vừa tan học, chạy thật nhanh về nhà, cô bé là một đứa nhóc rất nghịc ngợm, hiếu động. Nếu bắt cô bé đi đường đàng hoàng, cô sẽ không nghe, chuyên môn đi trên các thành phân cách của bồn hoa
Tâm tình của Lân nhi lúc này tốt lắm, bởi vì cô bé vừa mới được phát bài kiểm tra , so sánh điểm với bạn cùng bàn, thì thấy bạn cao điểm hơn. Vì thế, Lân nhi nói đây là sự chênh lệch, mà cô bé không thích sự chênh lệch này, nói xong còn phun nước miếng lên bài kiểm tra của bạn. Tiểu nam sinh ngồi cùng bàn với cô, nhìn cô tới đỏ mặt mà không thốt lên được lời nào, vì thế tâm tình Giản Lân Nhi rất tốt .
Xa xa. thấy Giản Khiêm Trạch cùng Dịch Nam Phong, vì thế Lân nhi dũng cảm gọi “Phong ca ca, Phong ca ca, đợi ta với.”
Dịch Nam Phong quay đầu, liền thấy dưới ánh mặt trời có một tiểu oa nhi xinh xắn, hai má phiếm hồng, miệng hô to hướng chính mình chạy tới.
“Lân nhi, ta mới là anh của em, vì sao em kêu người này mà không gọi ta.” Giản Khiêm Trạch ghen tị , em gái của cậu thường kề cận Dịch Nam Phong, luôn kè kè theo hắn, thế nhưng Lân nhi không gọi hắn là anh, chuyện này là sao?
“Hì hì, em biết anh là anh của em, anh ơi, anh ơi, anh ơi, thế đã đủ chưa?” Lân nhi nói liên hối, như thế mới xoa dịu được cơn tức của Giản Khiêm Trạch.
Dịch Nam Phong một phen ôm lấy Lân nhi lên xà ngang của xe đạp, lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-cuoi-la-phai-cuoi-den-noi-den-chon/180296/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.