Edit: Trần Huyền Vũ
Lại đến tháng mười hàng năm, thời tiết này là lúc mà lực lượng vũ trang và bộ đội phụ trách trưng binh bận rộn nhất, Giản Lân Nhi ở đây cũng đã được 3 tháng.
Trong khoảng thời gian này, Giản Lân Nhi không hề rời khỏi quân doanh dù chỉ một lần, để cố gắng hết sức chứng minh bản thân cho mọi người thấy. Hôm nay là chủ nhật, theo thường lệ là ngày được nghỉ, mỗi tháng có thể ra ngoài một lần. Có rất nhiều người thừa dịp này ra ngoài đi dạo.
Trong trường bắn không ngừng vang lên tiếng nổ, có người quỳ rạp trên mặt đất cách mười thước ngắm bắn hồng tâm “Đoàng…”. Nổ vang, người phụ trách chạy tới xem vết bắn. Không giống như máy móc tự báo kết quả, ở đây vẫn còn chọn cách thức cũ kĩ dùng người để báo.
“Lại là vòng tám…” Nhụt chí cúi đầu đi về, Giản Lân Nhi bắt đầu hoài nghi mình trời sinh đã không có tài bắn súng, đã luyện một thời gian dài như vậy mà kết quả vẫn không khá lên được.
Kể ra thì ngẫm lại thời gian mình vào đây có bao nhiêu, một cô gái mà đòi so với binh lính luyện tập đã lâu năm, kết quả như thế cũng chả có gì là sai. Vào quân đội, một tháng đầu vội vàng học nội vụ, vội vàng học các loại kỷ luật cơ bản, sau hai tháng mới được động đến vũ khí, tiểu công chúa của Giản gia làm được như thế là tốt lắm rồi.
Định nằm úp sấp xuống vạch mười thước, thì đằng xa thoáng có bóng người đi tới, dáng đi tinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-cuoi-la-phai-cuoi-den-noi-den-chon/1539728/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.