Edit: Rika Nguyen
Tay cầm áo bỏ qua một bên, yết hầu của Dịch Nam Phong co giật.
Mà lúc này, Lân nhi lại bộc lộ ra tính trẻ con của mình, phía sau lưng cô hoàn toàn trống rỗng, một vệt ánh sáng đi xuống, con mắt đảo quanh, vừa vặn nhìn trúng phía cái áo ngực màu đen của mình, không khí trong phòng thật ái muội.
Lân nhi lấy tay che mặt, đầu lệch sang một bên, coi như không nhìn thấy Dịch Nam Phong. Cái cổ cong duyên dáng, có một chút rụt rè, như trẻ con làm nũng, làn da đỏ ửng, làm cho người ta nhìn thấy mà mất hồn.
Tiểu cô nương còn lộ ra một bộ dáng mềm mại, đáng thương, làm cho Dịch Nam Phong không thể nào chịu được.
Mắt nhìn chỗ áo ngực màu đen của cô vài giây, sau đó liền có động tác. Anh đưa tay, trực tiếp cởi luôn áo ngực của cô, thanh âm của anh có chút khàn khàn“Nằm sấp xuống”.
Cô cứng ngắc nằm sấp xuống, Giản Lân Nhi không hề phát hiện ra ánh mắt cảu anh còn tối hơn so với bóng đêm ngoài kia.
Đưa tay chà vào nhau, đợi cho tay có cảm giác nóng lên, anh mới mở bình thuốc ra, rót ra một ít chất lỏng, rồi sau đó mới nhẹ nhàng xoa lên vết bỏng trên lưng cô.
“Ngô…” không kìm được cơn đau rát, cô khẽ kêu lên một tiếng, trên lưng cô, bàn tay anh nóng rực như muốn thiêu đốt cô.
Hai tay anh làm động tác xoa bóp đền đặn, nhẹ nhàng, nào là xoa vai, chà sống lưng, xoa hai bên, xoa thành vòng tròn,…
“A, đau…” Đầu cô chôn chặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-cuoi-la-phai-cuoi-den-noi-den-chon/1539725/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.