Rất muốn chạm tay vào nhưng không thể, muốn xua đi những hình ảnh kiakhỏi tâm trí nhưng bất lực. Gió đến và cuốn đi tất cả những gì nó thổiqua.
Thiên Tư và Tiểu Kì ngay sau khi chào tạm biệt hai chàngtrai trong sự tiếc nuối cũng đến một trung tâm mua sắm gần đó để mua một số đồ dùng cần thiết. Nhưng đó chỉ là ý nghĩ của Thiên Tư còn Tiểu Kìthì đến đây để thực hiện chiến lược tiêu xài hoang phí để giải thoát cho đống tiền trong tài khoảng chưa có cơ hội xông pha thị trường. Nói làmua sắm, nhưng Thiên Tư với mớ suy nghĩ hỗn độn về người con trai kia mà cứ lơ ngơ láo ngáo đôi lúc còn mua nhằm đồ, được Tiểu Kì thăm dò ý kiến thì gục gặt ậm ừ cho qua chuyện chứ chẳng thiết tha gì. Và chuyện gìđến cũng sẽ đến "tức nước vỡ bờ", Tiểu Kì đã hết chịu đựng nổi buồn bựctrong lòng định mắng cho Thiên Tư một trận nhưng từ khi rời khỏi nhàhàng cô đã như thế này thì chỉ có một nguyên do, nên Tiểu Kì đành ngậmngùi dối lòng:
- Hôm nay chẳng có gì đáng mua cả về thôi Tâm Di!
- Hả,à ờ về thôi!
Thái độ này là sao đây đúng là mất hồn, lơ lửng không trung, cả haixách mớ đồ quờ quạng được vài thứ leo lên xe ra về, nói là "quờ quạng"vì đâu có tâm trạng đâu mà mua nên gom đại. Tiểu Kì đưa Thiên Tư đến tận nhà, thế mà tâm hồn nàng ta vẫn lơ lửng cành cây chẳng rõ suy nghĩ gìmà mất tập trung đến thế.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-co-toi-ben-em/2025632/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.