Có cảm giác thân quen nhưng không rõ ràng, có những cảm xúc thoắt đếnnhưng cũng thoắt đi. Nhưng dư âm mà nó để lại thì phải làm người ta suynghĩ không dứt.
Tâm Di sao? Không biết cảm giác gì nhưng chàngtrai có đôi mắt màu cà phê mong rằng cô gái kia có cái tên mà anh ngàyđêm mong nhớ, năm qua năm, tháng qua tháng tìm kiếm không sót một ngõngách " Diệp Thiên Tư", rốt cuộc cô đã thật sự không còn hay cố tìnhlãng tránh anh?
- Anh tên Lăng Thiên Ân, rất vui khi được biết hai em.
Chàng trai có đôi mắt đen, mái tóc nâu màu hạt dẻ bồng bềnh nở nụ cườiấm áp như nắng ban mai nhìn hai cô gái, đưa tay ra hiệu bắt tay xả giao. Nhưng ánh mắt anh chỉ lướt qua Thiên Tư phần lớn là chăm chú nhìn TiểuKì, thực sự thì không hiểu sao chỉ mới gặp cô mà anh có cảm giác khôngrời mắt được phải chăng anh đã trúng tiếng sét ái tình, nếu nói thẳng ra ánh mắt cô hớp hồn anh mất rồi, chuyện này mà để người khác biết chắcsẽ cười nghiêng ngã vì chủ tịch tập đoàn Lăng Thị đổ trước một cô gái.Nghĩ đến đây, anh lại cảm thấy mặt mình như nóng dần lên.
- Vâng chào anh!
Cả hai cô gái đồng thanh rồi lần lượt bắt tay Thiên Ân, đối với ThiênTư thật sự đó là một cái bắt tay xả giao tuyệt đối không hơn không kémvì cô chẳng có cảm giác kì lạ nào ngoài cảm giác hai bề mặt da tiếp xúcnhau. Nhưng đối với Tiểu Kì thì không như thế, cô có cảm giác rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-co-toi-ben-em/2025629/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.