Từ sau Giáng Sinh tới Tết Dương lịch chúng tôi đi học khá nhàn, hầu hết các thầy chưa đưa chương trình kỳ hai vào giảng dạy để học sinh được nghỉ ngơi sau chuỗi ngày thi căng thẳng. Một số bạn trong lớp xin nghỉ đi du lịch cùng gia đình, trong đó có Vũ vì cậu ấy không đến trường.
Mai Mít vẫn còn thắc mắc lý do Phong quyết định ở lại, dò la thông tin từ lớp B1 chẳng ích gì, nó quay sang xét nét tôi, hẳn trong lòng nó không hề muốn Phong đi chút nào. Mặc nó có dụ khị hoặc gán ghép thế nào chăng nữa tôi vẫn kín như bưng bí mật của Phong.
Ai cũng bảo tôi cười nhiều hơn mọi khi.
Chỉ còn hai tiết nữa tan học. Năm nay Tết Dương rơi vào thứ hai nên được thêm ngày chủ nhật, cả lớp hí hửng tổ chức cho buổi liên hoan kết thúc năm. Vũ lúc này mới tới, mang cặp xuống bàn cuối, để ngay trên mặt bàn của Đức.
“Nghỉ gì kĩ thế? Đi du lịch mà không mang bánh trái cho anh em?”
“Nào có đi du lịch, học bục mặt ra đây.”
Vừa nói Vũ cho chân ngồi chen giữa tôi và Đức, tự nhiên như toàn con trai với nhau.
“Vớ vẩn, trước khi thi không học, thi xong học cái gì hả ông nội?”
“Mày nói ít thôi, hôm nay tao về chỗ của tao ngồi. Xéo!”
Cứ như bàn cuối là thánh địa của Vũ vậy, tôi thu gọn sách vở lại.
“Thích ngồi cạnh bà nội Lâm Anh thì cứ nói. Đây nhường.”
Nói cái gì vậy trời? Đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-co-anh-trong-noi-nho-cua-em-chua/2162912/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.