Kết quả của việc đạp xe hơn năm cây số giữa trời nắng như đổ lửa là tôi nghỉ học liền tù tì ba ngày. Đến hôm đi học, từ cổng trường tôi đã thấy Vũ uống nước với mấy người đàn anh trong trường. Cậu ta đã được kết nạp vào gia đình đầu gấu của trường? Cũng không liên quan đến mình, tôi cắp cặp đi vào. Vẫn như mọi khi, các bạn trong lớp coi tôi như không khí.
Đặt cặp vào bàn mới nhớ mình đã chuyển chỗ. Chỗ mới ở bàn cuối, xuống dưới tôi loay hoay nhìn xem mình sẽ ngồi đâu.
Eo ơi, thế này ngồi gần Vũ quá, lẽ nào các bạn muốn tẩy chay nên đánh đòn tâm lý để tôi sợ. Không sao, xưa nay tôi vốn nổi tiếng lì lợm. Chắc là ngồi ở dãy đối diện Vũ, tôi đặt cặp xuống và chạy tót đi giặt giẻ.
Khi vào lớp thì Vũ đã ngồi vào chỗ, tôi e dè tiến về cái cặp của mình.
“Bạn ngồi bàn dãy bên mà.”
Một bạn đẩy cặp tôi ra bằng một ngón tay, sau đó còn di di đầu ngón tay vào cạnh bàn.
Ơ? Nhưng bàn bên kia của Vũ và Lệ Quyên. À, dãy ngoài cùng ha?
Lớp có ba dãy bàn, mỗi bàn hai người ngồi nên tôi đoán vậy, xách cặp lên đi vòng qua bàn Vũ. Nhưng bàn dãy ngoài đã có hai cặp xách, nghĩa là...
Khi Lệ Quyên đến lớp và ngồi vào chỗ cũ của tôi, tôi mới thực sự tin vào suy luận của mình. Tôi sẽ ngồi vào bàn hai chỗ với kẻ đã ném mình xuống nước?
Không ai khẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-co-anh-trong-noi-nho-cua-em-chua/2162860/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.