Himeko ăn mặc một thân váy lụa dài màu đỏ, nhìn được chế tác rất là tỉ mỉ đem phần ngực, phần vai hở khá là nhiều, hiển lộ ra vẻ đẹp vốn có của cô ấy đến từ thân hình gợi cảm bốc lửa hiển thị trực tiếp ở viền trang phục, vừa ẩn vừa hiện cũng đủ làm cho bất cứ người con trai nào cũng phải thổn thức vẻ đẹp ấy
Trong tay phải, thì cầm một cái ly rượu màu đỏ nhạt với 1 cục đá theo cánh tay của cô ấy nhẹ nhàng lay động, va chạm vào thành ly tạo thành những âm thanh “Đing..đang…” cực kỳ thâm thúy
Himeko ngồi trên 1 cái ghế chân cao, phần váy có thêu tới hình bông hồng được thả về phía sau, chỉ 1 chút nữa liền sẽ chạm vào mặt đất
Nhìn kỹ thì thấy Himeko không khác gì một bông hồng đang nở rộ…., ẩn chứa vẻ đẹp kinh người của cô ấy
Đẹp đến mức, gọi thành nữ hoàng hoa hồng cũng không có quá đáng chút nào cả
Một số vị khách xung quanh nhìn cô ấy thổn thức xong liền quay mặt đi không dám nhìn nhiều
Bởi vì cô ấy không phải là 1 bông hồng bình thường, mà là một bông hồng máu chứa vô số máu của những con thú mà cô ấy đã từng tiêu diệt
“Hương vị của ly rượu vang đúng là thật không tệ đây!”Himeko giọng mềm mại, có chút dáng vẻ lười biếng thâm thúy vang lên, tiếp đó cô nhẹ lung lay ly rượu rồi nhấp 1 cái
Gương mặt cũng có vẻ hơi men say
“Mặt ửng đỏ rồi, chắc có lẽ cô tới khá sớm nhỉ Himeko? Cùng một chỗ uống chứ? ” Một âm thanh trầm ổn, làm cho người khác có cảm giác an tâm vang lên
“Hạm trưởng bây giờ mới tới sao?” Himeko nghiêng đầu, tươi cười chăm chú quan sát một thanh niên có bề ngoài rất tuấn tú, đẹp trai ăn mặc màu đen trang phục
“Vừa vặn giải quyết xong công việc!” Đạt thở dài 1 cái….thì nhìn vào cô Bartender đứng ở bên trong quầy Bar lên tiếng:” Cho 1 ly whisky!”
“Vâng!” Cô Bartender nhìn thấy thanh niên trước mắt có dung mạo rất đẹp trai làm cô ấy đỏ mặt rồi lập tức lấy một chai whisky từ quầy rượu xuống làm những thủ pháp rót rượu nhuần nhuyễn
“Của ngài đây ạ!” Cô Bartender đưa tới một ly whisky màu vàng sậm đặt lên quầy
“Cảm ơn!” Đạt ngồi vào ghế, rồi cầm lên ly rượu nhẹ nhàng nhấp 1 cái
“Được làm từ năm 1990, rất rẻ tiền 1 loại rượu!” Nhấp xong, Đạt nhẹ nhàng đánh giá...trên mặt cũng không có bất kỳ men say
Mặc dù phẩm rượu ở thế giới này cao hơn hẳn với thế giới cũ của hắn lúc trước
Nhấp hết 1 ly, Đạt thả ly xuống quầy
Cô Bartender vừa định có ý định rót tiếp thì Đạt giơ tay nói:” Khỏi, như vậy là đủ rồi!”
“Hạm trưởng….em mời anh tới uống rượu, sao uống có 1 ly vậy!” Himeko liếc mắt,môi đỏ mọng khẽ nhếch, tay phải duỗi ra chạm vào lồng ngực của hắn nói
Đạt nhìn Himeko khá thương tiếc rồi nói:” Rượu là dùng để thưởng thức, uống nhiều chung quy cũng sẽ không tốt!”
Theo như hắn nhớ thì Himeko uống rất nhiều rượu, trong người nội thương mặc dù đang phục hồi nhưng uống nhiều vẫn thật là có hại cho cơ thể cô ấy, có lẽ nên ngăn cản 1 chút
“Đến cho ta một ly nước, chỉ nước là được!”
“Hạm trưởng có ý khuyên nhủ ta đây vẫn là một cậu bé chưa lớn đây? Cần em cổ vũ chứ?” Himeko hiển nhiên không muốn sớm liền kết thúc như vậy nên đành phải lên tiếng
Ửng đỏ gương mặt, rộng mở ôm ấp vòng tay, còn có trắng như tuyết làn da, vũ hội trang phục bao khỏa hai trái bánh bao lớn kia tràn ngập mãnh liệt dụ hoặc.
Nhất dụ hoặc vẫn là Himeko loại này không đề phòng tư thái, để Đạt thèm thuồng nuốt xuống nước bọt không ngừng
Tuy nhiên Đạt cũng không có ý định ôm cô ấy, huống chi muốn ngăn cản Himeko tiếp tục uống rượu phải chiếm cứ vị trí chủ đạo
Đạt lắc đầu cười khổ, lấy ly nước đưa cho Himeko rồi nói:” Uống thử xem, rồi nói cho ta xem nó có hương vị gì?”
Nhận lấy ly nước, Himeko cầm lên nhấp 1 cái, đôi mảnh khảnh lông mày nhíu lên nói:” Không có hương vị gì cả, ý của ngài là gì vậy hạm trưởng?”
“Không cảm giác ra sao?” Đạt cười cười nói tiếp:” Kỳ thực ta và cô giống nhau uống cũng đều là nước thôi!”
“Khác biệt chính là rượu có hương vị, nó sẽ chua, sẽ đắng rồi cuối cùng là vị ngọt cùng mùi men!”
“Hạm trưởng, em biết anh có ý định khuyên em uống rượu ít đi...nhưng dù gì em cũng là một Valkyrie cũng có học thức tiến sĩ đấy, rượu không thể nào nói thành nước được!”
Himeko nhếch miệng mỉm cười
“Vậy ta liền theo luận điểm của mình phát biểu ý kiến là được!” Đạt cũng cười cười, dù sao bản thân mình sở hữu bộ não thần, không thuyết phục được cô ấy thì chẳng phải rất mất mặt sao?
"Rất nhiều người đến quầy rượu mua say, mặc dù nói là uống rượu, nhưng là bọn họ cơ bản không hiểu được mùi rượu! Cũng như như rất nhiều người? Thất tình thì uống rượu, gia đình xảy ra vấn đề cũng phải đi uống rượu, không nhìn thấy tương lai thời điểm cũng uống rượu... Nhưng là trong lúc uống rượu, trong đầu của bọn họ chỉ có thống khổ, lo lắng. Không rõ tương lai dẫn đến bản thân cảm thấy mê mang; cho nên bọn họ uống rượu như là đến tìm 1 giấc mộng để giải sầu, uống say rồi ngủ một giấc để quên đi quá khứ và đầu nhập cuộc sống mới hoàn toàn.Họ cũng không nhớ rõ chính mình thưởng thức qua rượu là mùi vị gì, vậy cô nói có đúng hay không cùng uống nước như nhau?" Đạt từ tốn giải thích
"Hạm trưởng, ngài nói cũng có lý... Nếu như rượu không có hương vị, đúng là sẽ cùng nước giống nhau; nhưng uống rượu sẽ say, uống nước sẽ không, đây chính là khác biệt, tựa như anh đã nói"
"Rượu cay đắng độc có ngọt, đều là trải qua người pha rượu kinh tâm điều phối, nó mới có thể ngon như vậy! Say bất quá chỉ là 1 tác dụng nhỏ, uống rượu mà không nhấm nháp chỉ mua say, tựa như là uống nước chỉ vì giải khát, đều là sinh lý nhu cầu..."
Đạt nói chuyện, chăm chú nhìn Himeko hai tròng mắt, trên mặt nổi lên dáng tươi cười.
"Cho nên rượu là dùng đến nhấm nháp, nếu như khát, cần phải uống nước, mà như ta đã thưởng thức đủ rồi!"
“Hạm trưởng...anh nói thật có lý...có lẽ về sau em cũng tận lực uống rượu ít 1 chút, chí ít dùng tâm lý nhấm nháp hương vị của nó mà không phải vì say mới uống!”
Himeko gật đầu thở ra 1 hương khí xen với mùi rượu, đôi mắt chăm chú nhìn Đạt nhếch miệng rồi mỉm cười lên tiếng
( Hảo cảm 85 có thể kết thành tình nhân, gia tăng 100 có thể kết thành chủ nô)
Nhìn độ hảo cảm, Đạt cũng đủ hài lòng….dù sao thì cùng Himeko nói những lời kia cũng là vì Himeko sức khỏe cân nhắc, độ thiện cảm sẽ tăng lên cũng hợp tình hợp lý.
Nhưng mà đợi rồi ký sau...hắn không muốn về sau vì vô tình tổn thương cô ấy dẫn đến hảo cảm giảm xuống, hắn có rất nhiều hậu cung mà
Himeko cao hứng cầm ly rượu của mình, lung lay rồi tiếp tục nhấp 1 hớp cạn sạch rồi nói:”Hạm trưởng, theo lời của anh thì khi uống rượu sẽ kìm lòng được suy tư,không biết bản thân rốt cuộc là muốn nhấm nháp rượu, vẫn là vì cái khác... và quả nhiên, em hiện tại không nên uống rượu!"
“Ồ? Vì sao?” Đạt mỉm cười hỏi
(Bộ não bị làm yếu, nên khả năng đọc suy nghĩ tạm bị khóa)
“Bởi vì hiện tại trong đầu của em cũng không có rượu mà là hạm trưởng!” Himeko mỉm cười,ôn nhu nhẹ nhàng đặt ly rượu xuống nói, ngữ khí khá là nghiêm túc
(Himeko thuộc bạo dạng, ế lâu nên vậy đó)
“À...ta thì cũng rất thích cô!” Đạt lúng túng 1 chút rồi trả lời
“Như vậy hạm trưởng thích em ở điểm nào đâu?” Himeko ngả ngớn 1 tí
“Ta thích mọi thứ của em...chỉ đơn giản..em là Himeko, chỉ như vậy thôi!” Đạt nghiêm túc nói
"Hạm trưởng..."
Himeko môi anh đào hơi mở ra, hồng bảo thạch đôi mắt chăm chú nhìn Michirei ánh mắt, tựa hồ tại xác nhận lấy cái gì.
Một lát sau, Himeko tựa hồ thấy được vật mình muốn, nhếch miệng lên.
"Thật không nghĩ tới hạm trưởng bên trong miệng có thể nói ra như vậy, nhưng là không thể không nói... em rất vui vẻ."
Nắm lấy em ngực vạt áo của Đạt, Himeko dùng sức lôi kéo,dùng môi của mình nghênh tiếp hắn.
Đạt liền cơ hội phản ứng đều không có, cũng cảm giác trên môi xuất hiện mềm mại xúc cảm, một cỗ ẩn chứa tửu khí chính là nhẹ thơm, theo một chiếc chiếc lưỡi thơm tho mềm mại mạnh mẽ tiến đến, để hắn con ngươi phóng đại.
"Cái này...ta bị Himeko ngược đẩy a!"Đạt nghĩ
"Quả nhiên, nữ nhân một khi chủ động, liền không cần con trai bận tâm..."
Trong lòng sinh ra ý nghĩ này, Đạt dứt khoát nhắm mắt, đắm chìm tại cùng Himeko nụ hôn
Đằng sau quầy bar nữ Bartender, bao quát khách nhân khác, thấy cảnh này, trên mặt đều hiện lên ra ước ao ghen tị vẻ mặt.
“Đáng ghét! Không phải là thiếu tá đại nhân đẹp hơn mình 1 chút thôi sao? Tại sao ta không thể chứ?”Nữ bartender này ước ao ghen tị nghĩ, không dám nói ra miệng
Tại thời khắc này, bọn họ đã biết Himeko đóa hoa hồng đỏ này đã có chủ rồi.
"Hạm trưởng, một khi anh thuần phục cái gì, ngươi liền muốn đối với nó phụ trách, vĩnh viễn phụ trách...bằng không em sẽ không tha thứ cho anh đâu"
"Hạm trưởng, anh đã thuần phục em rồi!"
Himeko nụ cười trên mặt biến thành rực rỡ, phảng phất nở rộ đóa hoa, để cho người ta hai mắt tỏa sáng.
(Hảo cảm đạt có thể khế ước)
“Lập tức ký khế ước!”
“Khế ước thành công!” Hệ thống âm thanh trong đầu vang lên
“Sức mạnh giải tỏa...5%...còn bị phong ấn 85%, mong ký chủ cố gắng hơn!”
Himeko lúc này đã nhìn Đạt với ánh mắt ngập tràn yêu thương….ngồi bên cạnh hắn chờ đợi
“Được rồi Himeko ta đi về thôi...mai chúng ta còn có lớp phải dạy đấy!”
“Được rồi nghe anh đấy hạm trưởng!” Himeko híp mắt ngồi dậy từ cái ghế, rồi bước tới tựa vào lồng ngực của Đạt
“Ta đi thôi!” Đạt nhẹ nhàng dùng tay vuốt ve mái tóc màu đỏ rực của Himeko rồi cùng cô ấy chầm chậm bước ra khỏi quán rượu, rời đi
….
Ra khỏi quán rượu...cả hai trực tiếp cùng nhau theo 1 con đường đi bộ về ký túc xá của mình
“Hạm trưởng...hay là hôm nay em liền ngủ với anh đi? Chúng ta cùng nhau làm 1 ít chuyện người lớn!” Himeko dính chặt vào người Đạt nhẹ nhàng nói
“Cũng được, nhưng em chắc chắn mai phải thức dậy nổi để dạy học đấy, bị trừ lương anh không biết gì đâu nhé!” Đạt nhỏ giọng nói
“Không sao cả? Tiền lương em vẫn còn nhiều mà...cùng lắm chụp tiền lương của anh thôi” Himeko lên tiếng
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]