Trần Đình Nguyên cũng được xem như là một học sinh ưu tú trong những năm tháng đi học. Cậu học tốt thiên về các môn tự nhiên. Toán, lý, hóa bao giờ cũng 9+, riêng chỉ có mình môn Văn là dốt đặc cán mai.
Thường thì mỗi lần phát bài kiểm tra văn hàng tháng, bước đầu tiên cô giáo sẽ nhận xét chung điểm của cả lớp, bước thứ hai là khen các bạn làm bài tốt, được 8 điểm hoặc 9 điểm chẳng hạn và bước cuối cùng là đọc lớn bài văn của Trần Đình Nguyên. Hôm nào mà giỏi đột xuất thì cậu làm bài được hẳn 6 điểm, hôm nào mà trong lòng cô quạnh, không thể nào nghĩ ra nổi lời hay ý đẹp thì 2 điểm.
Người có điểm văn cao nhất lớp có thể thay đổi, nhưng chắc chắn vị trí cuối bảng thì không ai địch nổi cái tên ba chữ Trần Đình Nguyên.
Song song với bài văn dở tệ của Nguyên là bài văn quy tụ đủ những tinh hoa thơ ca, cách hành văn chỉn chu, ngôn từ hấp dẫn của một bạn gái tên Phương Linh.
Nguyên thật sự không tài nào hiểu nổi cô bạn ấy có chút éc mà sao cái đầu lại chứa nhiều chữ đến vậy, thở ra câu nào là câu đó hóa thành lời văn.
Tuy nhiên, môn văn Nguyên thua chứ môn toán, lý, hóa Nguyên chấp hết. Mỗi lần học văn, cậu chẳng khác nào tội đồ xứng đáng bị đày xuống mười tám tầng địa ngục, nhưng hễ chuyển sang các tiết có môn khối tự nhiên thì Trần Đình Nguyên xuất sắc một chín một mười trong trường.
Từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-chanh-tuyet/3612380/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.