Mùa hè hừng đông đến sớm, khi Trang Cửu rời giường muốn lâm triều, Tiền Vinh cũng tỉnh theo. Không còn buồn ngủ, dứt khoát rời giường. Mặc y phục xong, Tiền Vinh ngồi vào trước gương chải đầu, không có gì lạ, bỗng lược bị người lấy đi, quay đầu lại, Trang Cửu cười hì hì nói: “Ta không thể giúp ngươi hoạ mi, giúp ngươi chải đầu vậy.” Tiền Vinh lườm hắn một cái, nhưng không từ chối. Lược nhẹ nhàng rơi xuống tóc, như sợ làm y đau, từng chút từng chút, từ gốc chải đến ngọn. Tiền Vinh nhìn mình trong gương, khóe miệng còn có chỗ bị rách da. Bỗng dưng nhớ tới sóng cuồng đêm qua, lỗ tai có chút nóng. Trang Cửu phát hiện, cười cười cúi người hôn tai y một cái. Tiền Vinh cũng bất vi sở động, mặc hắn đùa giỡn ── chuyện tới bây giờ, nếu còn không bình tĩnh y đã sớm bạo huyết mà chết. Trang Cửu lại tiếp tục giúp y chải đầu, chải xuôi ra sau, vuốt tóc ở hai bên tai ra sau đầu, lại cẩn thận cột dây lên. Sau đó lùi lại vài bước, cười dịu dàng nhìn một chút, mới vừa lòng đem lược đặt trên bàn. Tiền Vinh nhìn nhìn lược, lại nhìn nhìn hắn, nhướng mày: “Ngươi không phải muốn ta cũng chải cho ngươi chứ......” Trang Cửu lắc đầu: “Ta đến nay vẫn đang học làm sao chải đầu của mình......” Tiền Vinh cũng cười, Trang Cửu mỗi ngày vào triều, đều phải áo mũ chỉnh tề. Trang Cửu đi mở cửa phòng, ngoài cửa đã có tỳ nữ hầu hạ bưng nước ấm chờ sẵn, Trang Cửu để họ tiến vào, chỉ ở ngoại thất ── nội thất luôn luôn không cho phép người khác tùy ý đi vào. Khi mấy tỳ nữ thấy trong nội thất lại đi ra một người, cúi đầu chào: “Vương phi.” Trang Cửu ngồi xuống, để tỳ nữ buộc tóc giúp hắn, Tiền Vinh ở một bên, rửa mặt xong, lại không động đậy, chỉ nhìn động tác tỳ nữ. Trang Cửu kinh ngạc: “Ngươi không phải là thật muốn học chứ?” Tiền Vinh không để ý đến hắn, ngược lại tỳ nữ nhẹ nhàng cười nói: “Kiểu tóc này kỳ thật không khó, Vương phi nếu muốn học, Đông Nhi có thể chỉ cho ngài.” Tiền Vinh nghĩ nghĩ, lại nói: “Được.” Trang Cửu thật sự có chút bị dọa, nhìn Tiền Vinh, lại là vẻ mặt lạnh nhạt, thấy hắn nhìn mình, nhướng mày: “Sao hả?” Trang Cửu ngây ngốc hỏi: “Vì sao?” Tiền Vinh ôm ngực bĩu môi nhìn hắn, không đáp lời. Đông Nhi cười nói: “Vương phi là không muốn Vương gia bị người khác chạm vào. Nam nhân đều có ham muốn độc chiếm, phu quân nô tỳ cũng là như vậy.” Trang Cửu lúc này mới phản ứng lại, vui vẻ ra mặt, giữ chặt tay Tiền Vinh: “Ta biết ngươi đối ta tốt nhất.” Tiền Vinh rút tay, lườm hắn một cái, dẫn đầu ra khỏi cửa. Còn về sau này, Cửu Vương phi có thật sự mỗi ngày chải đầu cho Cửu vương không? ── Cách thức thì học được, nhưng phần lớn thời điểm Cửu vương thức dậy vào triều, Cửu Vương phi còn đang say sưa ngủ. Nguyên nhân vì sao? Còn cần hỏi à...... Trang Di lại tìm lý do ra cung. Tuy rằng bị trừng phạt, nhưng là trên có chính sách dưới có đối sách, ngươi không cho ta chính đại quang minh vậy ta lén lút không được sao? ...... Thật đúng là không được. Trang Di khóe miệng run rẩy nghe Tiền Vinh thong dong vững vàng nói: “Trang Khủng? Đến trường rồi, nó yếu căn bản, sư phụ muốn dạy nó thật tốt, cho nên đại khái mười ngày nửa tháng sẽ không về.” Mười ngày nửa tháng, hắn sớm đã về cung rồi. Trang Di bi ai nghĩ, lại cảm thấy không đúng: “Các người đoán được con sẽ tới?” “A,” Tiền Vinh nhếch miệng cười, “Cửu thúc của con đặc biệt dặn dò công công phụ trách thủ tục liên quan đến xuất cung, mỗi lần khi con muốn xin đi ra, đều phải thông báo hắn một tiếng.” “......” Trang Di không nói gì, ngồi trên ghế, lại ngẩng đầu, vô cùng đáng thương hỏi, “Không thể xem xét giảm nhẹ sao?” Tiền Vinh cười lắc đầu: “Giả bộ đáng thương hợp với Trang Khủng, không hợp với con.” ...... Thật bó tay rồi. Trang Di thở dài: “Lại nói tiếp, người và cửu thúc gần đây có khỏe không?” Tiền Vinh nhướng mày: “Chúng ta vẫn khỏe.” “Chiều hôm qua ở ngự hoa viên cùng mấy Hoàng thúc và Phụ hoàng uống trà, Phụ hoàng có ý muốn lấy vợ cho cửu thúc.” Trang Di bình tĩnh ném ra ngàn cân hỏa dược. Tiền Vinh sửng sốt, lập tức bình tĩnh hỏi: “Vậy con cũng biết Phụ hoàng con làm vậy là ý gì?” Trang Di cũng sửng sốt, đột nhiên cười lên: “Con lại quên...... Không nên lừa Tiền thúc ngài. Con không biết Phụ hoàng có ý gì, cửu thúc cũng khéo léo cự tuyệt, nhưng mà Phụ hoàng xem ra cũng không bỏ ý định.” “Hoàng Thượng hẳn phải biết tồn tại của ta.” Tiền Vinh nói. “Phụ hoàng biết, cũng như mọi người, không biết thật giả mà thôi.” Trang Di nhún vai, “Nếu là thật, Phụ hoàng chắc chắn cảm thấy không ra thể thống gì, nếu là giả, lại càng thêm không thèm để ý tồn tại của thúc.” “Hoàng Thượng chỉ điểm cho Trang Cửu là ai?” Tiền Vinh bình tĩnh hỏi. Trang Di nghe ra chút manh mối, trong lòng mừng thầm nói quả nhiên là sẽ không bình tĩnh mà: “Tam nữ nhi của Chu Thượng thư, còn có công chúa của Ninh Ma quốc ở phía Nam đến hòa thân, còn có tiểu nữ nhi của Lí Đại tướng quân, mấy vị đó đều là người được chọn.” Tiền Vinh nghe xong, trầm ngâm một lát: “Chu Thượng thư liêm khiết thanh bạch một thân ngạo cốt, khinh thường tham gia phe phái tranh đấu, Ninh Ma quốc tuy là bang giao, nhưng ít tiếp xúc với Trung Nguyên, Lí Tướng quân làm người thẳng thắn cương trực không a dua, với tranh đấu cũng không hứng thú. Những người đó đều là trung lập.” Trang Di nghe y nói xong, thoáng nghĩ tới chút gì đó. “Con gần đây đã làm chuyện gì ghê gớm, khiến Phụ hoàng con nghiêng cán cân về phía con vậy?” Tiền Vinh nhàn nhã hỏi. “Ha ha, quả nhiên là nương tử lợi hại của ta, phân tích thật là thấu đáo.” Thanh âm Trang Cửu từ ngoài phòng truyền đến, trong vẻ sang sảng không thiếu một tia chột dạ. Tiền Vinh liếc hắn một cái, Trang Cửu liền lập tức thu vẻ kiêu căng, lấy lòng sáp qua: “Ta không phải đã không đáp ứng rồi mà......” “Là chuyện hôm qua, ngươi hôm qua vì sao không nói với ta?” Tiền Vinh lườm hắn một cái. Trang Cửu trừng Trang Di, lại chuyển hướng Tiền Vinh: “Còn không phải là sợ ngươi biết sẽ nghĩ lung tung......” “Hay là nói ngươi thật sự có suy nghĩ liên hôn để củng cố?” Tiền Vinh lại sắc bén hỏi. “Tuyệt đối không có.” Trang Cửu lập tức nghiêm túc nói, “Ta sẽ không vì tiểu tử này mà hy sinh đến mức đó.” Tiền Vinh nhìn hắn, không nói lời nào. “Được rồi......” Trang Cửu bĩu môi, “Ta lo lắng Hoàng Thượng sẽ gây bất lợi với ngươi, cho nên không muốn ngươi tham dự chuyện này.” “Hôm nay ngươi đi Thượng thư phủ chính là vì chuyện này?” Tiền Vinh hỏi. Trang Cửu gật đầu. Tiền Vinh lại nhìn về phía Trang Di, Trang Di nhìn nhìn y lại nhìn nhìn Trang Cửu: “Con cảm thấy, sự tình không đơn giản như vậy đúng không?” “Con biết ta từ trước đến nay không quá quản thúc con. Hiện tại ta chỉ hỏi một câu,” Trang Cửu rất nghiêm túc, “Con rốt cuộc có muốn ngồi lên vị trí kia hay không?” Trang Di kinh ngạc, nhất thời không biết trả lời thế nào, trong lòng vạn phần suy tư. Tiền Vinh thở dài nói: “Thiếu niên tuổi này, có mấy người là biết mình thật sự muốn cái gì.” Trang Cửu nhìn y: “Nhưng nó phải dần học được chọn lựa, không thể cái gì cũng đều có thể lấy.” Tiền Vinh cười nói: “Được, vậy chúng ta cho nó thời gian và không gian suy nghĩ. Chúng ta đi ra ngoài một chút thế nào?” “......” Trang Cửu giật nhẹ khóe miệng, “Ta nhất định tri vô bất ngôn ngôn vô bất tẫn, nương tử đừng tức giận nữa.” Tiền Vinh vung tay áo, dẫn đầu ra khỏi đại sảnh.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]