“Ưm...... Ha a...... Không được......”
Trong phòng, qua lớp màn sa, chốc chốc lại truyền ra tiếng rên rỉ khe khẽ ngọt ngào.
Còn có thanh âm nam tử khàn khàn khó nhịn: “Chút nữa là được rồi......”
Tiền Vinh cong lưng, hai chân bị nam nhân tách ra, mở lớn đặt ở hai bên, tiếp nhận va chạm thần tốc hữu lực của Trang Cửu. Ngón tay hai bên bấm sâu vào bờ lưng dày rộng tinh tráng của nam nhân, lưu lại mười dấu ấn.
“Ư ư......” Cảm giác quá mức mãnh liệt, thanh âm Tiền Vinh giống như khóc.
“Tuyệt quá...... Vinh...... bên trong Tiểu Vinh thật thoải mái......” Trang Cửu liếm khóe miệng, thở hổn hển nói.
Tiền Vinh không thể nói nữa, chỉ gắt gao bám lấy vai Trang Cửu, rất lâu, hoặc là trong nháy mắt, chỉ cảm thấy bạch quang chói mắt lóe qua, sau khoái hoạt cực hạn liền thỏa mãn lâm vào đen tối ngọt ngào.
“Tiểu Tiền......” Trang Cửu thử đẩy đẩy người đang ngủ bên trong giường đưa lưng về phía hắn.
Tiền Vinh cũng không để ý tới, tiếp tục nhắm mắt giả ngủ.
“Tiểu Tiền à......” Thanh âm Trang Cửu càng thêm đáng thương, “Sau khi hạ triều Hoàng huynh gọi ta lại, ban thưởng cho ta món điểm tâm tuyết đặc chế của phương Bắc, ta không ăn một cái mang hết về đây......”
Tiền Vinh không có phản ứng.
“Chuyên đặt trong thùng băng...... Nếu không ăn sẽ tan hết đó......” Trang Cửu tiếp tục đẩy vai y “Đứng lên ăn một cái đi......”
Trang Cửu tự biết đêm qua đã dày vò Tiểu Tiền quá mức, Tiểu Tiền giận rồi, hiện giờ vô cùng cẩn thận nhận lỗi. Nhưng mà đã dây dưa nửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-vuong-gia-yeu-trien-van-quan/1352223/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.