Khẽ động mí mắt, cảm giác nằng nặng. Ý thức dần dần khôi phục lại, nam nhân muốn càu nhàu vài tiếng, nhưng phát hiện bản thân không thể phát ra âm thanh.
Sau đó y cảm giác được có người nâng mình dậy, bên miệng có nước ấm. Y liền mở miệng chậm rãi uống. Động tác người nọ vô cùng từ tốn, dường như rất sợ làm y bị sặc.
Cảm thấy đủ rồi, y khẽ lắc đầu, người nọ lập tức hiểu ý, đem chén nước đặt lên đầu tủ bên cạnh giường, lại đỡ y ngồi dựa vào hắn.
Sau một lúc cảm thấy đã hồi phục một phần sức lực, y mới chậm rãi mở mắt ra, nhìn thấy trước mắt mình là một gương mặt thân thuộc.
“Ngươi cuối cùng đã tỉnh.” Trang Cửu thấp giọng hỏi:”Cảm giác thế nào?”
Tiền Vinh chớp mắt mấy cái:”Không sao, ngoại trừ việc nội lực chưa quay về.”
“Vậy là tốt rồi.” Trang Cửu dẫn ra nụ cười:”Đã khiến ngươi cực khổ.”
“….Không có gì.” Tiền Vinh thản nhiên nói:”Ngươi không sao chứ?”
“Đều là vết thương ngoài da, chẳng có gì đáng nói.” Trang Cửu khẽ vuốt một sợi tóc y ép xuống “Nhưng ngươi mới thật sự khiến ta sợ, vừa tỉnh lại liền phát hiện ngươi cũng hôn mê, ta phải mời Hoàng đại phu đến giải độc cho ngươi xong mới thoáng yên tâm.”
“…..” Tiền Vinh rất muốn đập rơi cái bàn tay không chịu an phận kia, nhưng lực bất tòng tâm, đành nói:”Ta hôn mê bao lâu rồi?”
“Ba bốn ngày.” Trang Cửu đáp:”Người trong phủ cũng rất lo cho ngươi.”
Đúng là nhắc Tào Tháo, có Tào Tháo. Bởi vì cửa không đóng, Triệu Tiểu Cường đến thăm Vương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-vuong-gia-yeu-trien-van-quan/1352203/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.