Yến trừ tịch* kết thúc, khó mới có dịp được gặp người một nhà lại bị Lý Quan đang vui sướng bắt chơi đến đêm, đến lúc mỗi người trở về phòng riêng của mình thì cũng đã mệt mỏi rã rời.
*Yến trừ tịch: tiệc tân niên, tiệc giao thừa.
Tĩnh Hảo rửa mặt xong trở lại phòng, còn chưa xoay người đóng cửa lại, bên cạnh vang lên tiếng động lạ, nàng bị người chống tay chặn lên cửa, đằng sau có một người áp lên nàng, tất cả ngọn nến trong phòng đều bị thổi tắt, tiếng hỏi han của thị nữ ngoài cửa còn chưa ra khỏi miệng đã chỉ còn bóng đêm bao phủ.
Mùi rượu nồng nặc phun bên sườn mặt nàng, Tĩnh Hảo khó khăn muốn quay mặt đi, còn chưa kịp động đậy đã bị khóa chặt cơ thể, khoảng cách vốn đã gần lại càng thêm khăng khít.
"Sao nào? Leo được lên một cái cây khác rồi tính vứt bỏ ta như vứt bỏ một chiếc giày rách chứ gì?"
Lý Tạ nhẹ nhàng cười cười, giọng nói khàn hơi buồn rầu, "Muốn đến thì đến, muốn đi thì đi, nằm mơ."
Hắn vẫn luôn cúi đầ, cảm giác say rượu càng thêm rõ ràng, duỗi tay để lên hông Tĩnh Hảo, một tay nâng nàng lên cùng tầm cao với hắn, bốn mắt nhìn nhau.
Hình như hắn vô cùng vừa lòng với trạng thái trước mắt này, cổ họng hắn phát ra âm thanh trầm khàn sung sướng, đối lập hẳn với hình tượng đáng sợ lúc trước, còn tự gật đầu đồng ý, "Ừ, như vậy càng tốt."
Hắn nhìn đôi mắt trừng to của Tĩnh Hảo, cúi đầu bất thình lình lình hôn lên mặt nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-vot-vat-hi-sinh-boss/1730922/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.