Tĩnh Hảo căng chặt ngón tay, nhẹ nhàng thở ra, đứng lên khom lưng về phía tiếng vỗ tay rung trời dưới đài, ánh đèn ánh lên khuôn mặt trang điểm nhẹ của cô, đẹp đến kinh tâm động phách.
Bị mấy nhà truyền thông được mời đến sôi nổi chụp ảnh.
Rốt cuộc kết thúc một vòng phỏng vấn ngắn hạn cuối cùng, cô mở ra cửa phòng nghỉ, vừa lúc ngẩng đầu lên vừa vặn nhìn nhau, người sau sửng sốt, trốn tránh tầm mắt cô.
Tĩnh Hảo hơi bất đắc dĩ.
Từ lần trước sau khi không cẩn thận tiếp xúc thân mật, Tần Cách Tri luôn tránh đối diện với tầm mắt của cô, cho dù có khi không cẩn thận nhìn nhau, cũng sẽ giống vừa nãy lập tức tránh đi, chột dạ đến mức vừa nhìn sẽ hiểu ngay.
Làm cô cũng hơi ngượng ngùng.
Đáng tiếc ngượng ngùng không giải quyết được vấn đề.
Tĩnh Hảo dường như không có việc gì mà đi qua.
"Chờ em thay quần áo, chúng ta liền trở về."
Tần Cách Tri vẫn là cúi đầu không nhìn cô, nghe vậy gật đầu, lúc cô không ngừng tiếp xúc thân thể liền càng thêm căng chặt, ngón tay thon dài không tự giác mà vuốt một bên sô pha, giống như là đang tìm cái gì an ủi.
Tĩnh Hảo thở dài, trực tiếp ngồi bên cạnh hắn, lúc hắn không kịp trốn tránh, đột nhiên liền duỗi tay nắm lấy tay hắn.
"Anh, anh nếu rất để ý chuyện ngày đó phát, em đây cùng anh xin lỗi, rất xin lỗi."
Bàn tay cô nắm lấy hơi lạnh, làm cô không tự chủ được mà nắm chặt hơn, muốn đem độ ấm của mình truyền qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-vot-vat-hi-sinh-boss/1730890/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.