Chẳng mấy chốc cũng đã được thêm 4 năm Lâm Quân sống ở đây
Anh cũng không nghĩ thời gian trôi qua suôn sẻ như vậy
Cứ nghĩ sau khi thi đậu vào một trường cao trung có danh tiếng thì được trải nghiệm lại hương vị thanh xuân nhưng mọi thứ nhạt nhòa hơn anh nghĩ
Về phần Cao Thiên Dụ đã có thể tự xử lý được hết mọi chuyện nên không cần tới anh mấy, sau khi học xong khoá tập thì cậu cũng đăng ký thêm mấy bộ môn khác và đạt được thành tựu đáng gờm
Điều đó khiến Lâm Trạch rất tự hào đem cậu đi khen khắp nơi, còn anh thì cũng được khen nhưng không đáng kể :")
Mọi thứ diễn ra bình thường đến mức anh suýt thì quên mất bản thân mình là người xuyên không đến đây luôn mà.
Và rồi hiện tại anh đang tham gia một buổi tụ họp của sinh viên năm nhất cùng với các tiền bối khoá trên
Ngồi bên cạnh anh là người bạn học cùng từ thời trung học lên tới đại học, Lưu Diệc Văn.
Lúc đầu anh đối với người bạn này khá mờ nhạt, thậm chí còn không biết sự tồn tại của cậu ấy
Sau này mới nhận thấy người này xuất hiện nhiều trong ký ức của anh, nói chuyện với nhau cũng khá hợp, lại còn rất có duyên học chung một trường nên có thể coi là bạn
Ngoại hình Lưu Diệc Văn rất bình thường, tính cách cũng ổn định khác với Vương Hạo nên anh cũng không có nghi ngờ gì
Nhưng một điều khó hiểu đó là Lưu Diệc Văn này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-vot-vai-chinh-khoi-dam-dien-rinh-rap/2905120/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.