Gần đây Lâm Quân nhận ra Di Thanh không tới tìm mình, trong lòng cũng nảy sinh sự bất an, vì vậy sau khi lớp học kết thúc anh liền chạy đi tìm cậu
Vừa đợi Di Thanh từ trong đoàn người bước ra anh liền nắm lấy cổ tay giữ lại liền nhận ra điểm khác thường
Nếu là lúc trước đây cậu sẽ mang theo ánh mắt lấp lánh nhìn anh giờ chỉ còn bóng tối sâu thẳm không đáy
Khuôn mặt thiếu niên trắng xanh thiếu sức sống, bên má có vết đỏ bầm bị ai đó đánh
Lâm Quân nhìn tới đờ người, trong phút chốc cũng ổn định lại tinh thần
" ...Di Thanh? Sao vậy? "
Di Thanh rũ mắt thấy anh đang cầm tay mình liền giật ra, thấp giọng " Đừng tới tìm tớ nữa. "
Nói rồi cậu bước chân nhanh chóng rời đi, Lâm Quân muốn đuổi theo nhưng bước chân mãi không thể nhúc nhích như có tảng đá vô hình đè chặt
Anh cảm thấy rằng chính mình là người đã làm tổn thương cậu ấy vậy.
**
Di Thanh chui vào một tiệm sách vắng người ngồi quỵ xuống trốn, tay chạm lên lồng ngực cảm nhận nhịp tim dồn dập vì căng thẳng dần dần cũng bình tĩnh trở lại
Làm sao cậu có thể để Lâm Quân đụng vào mình nữa chứ. Thứ kinh tởm như mình.
Nhớ lại ngày hôm đó là muốn nôn hết ra, thà rằng cứ chết quách đi cho xong.
_Xoạt
Đúng lúc một quyển sách trên giá rơi xuống đầu, cậu nhặt nó lên thì biết đây là một quyển tiểu thuyết BL
Phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-vot-vai-chinh-khoi-dam-dien-rinh-rap/2905059/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.