6 tháng trôi qua
Dạo này Lâm Quân nhận thấy chính mình có gì đó thay đổi nhưng không thể nhận ra được
Dường như nhạy cảm với mùi hương hơn thì phải?
Anh khẽ liếc nhìn sang Cao Thiên Dụ ngồi trên sofa bên cạnh mình
Góc nhìn này chỉ thấy nửa mặt thôi nhưng đường nét vô cùng hoàn mỹ, thậm chí còn khí chất hơn trước đây
" Sao vậy? Phim không hay à anh? "
Cậu đột nhiên quay lại nhìn khiến anh không khỏi xao động trong lòng
Chẳng biết có phải ảo giác hay không mà gần đây có một mùi trà thơm ngát thỉnh thoảng lại xuất hiện
" ...Có phải em dùng sữa tắm mùi trà không? "
Nghe vậy Cao Thiên Dụ khựng một chốc, vờ đưa cánh tay lên ngửi
" Vậy sao? Em cũng không rõ nữa...anh thử kiểm tra xem " Cậu giang hai tay ra tỏ ý muốn anh kiểm chứng
Lúc này Lâm Quân ghé sát mặt vào hõm cổ cậu, quả nhiên là cái mùi dễ chịu đó toả ra từ đây thế nhưng rất nhanh nó cũng phai nhạt dần
" ... Không ngửi thấy nữa rồi. "
Anh nhẹ nhích người ra, lúc nhìn sang cậu đã thấy thiếu niên mặt đỏ bừng bừng trông rất nghiêm trọng
" Sao thế? Em sốt à? "
" Không ạ, anh về trước đi! "
" ??? "
Đột nhiên bị đuổi đột ngột khiến anh vô cùng hoang mang đứng trước cửa, vừa hay bắt gặp mẹ của Cao Thiên Dụ mới đi chợ trở về
" Ủa Tiểu Quân? Sao con không vào nhà chơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-vot-vai-chinh-khoi-dam-dien-rinh-rap/2905054/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.