Tễ Nguyệt nhìn thấy Lâm Uyên nở nụ cười, sau đó từng bước đi về phía y, thanh âm trầm thấp giàu từ tính, ý tứ không rõ: "Cậu xác định cửa không mở được?"
Tễ Nguyệt nghi hoặc trong chớp mắt, không biết vì sao Lâm Uyên lại hỏi như vậy, sau khi y đóng cửa vẫn luôn chú ý thời gian, lo lắng nếu Lâm Uyên trở về trước sáu giờ thì y nên tìm lý do như thế nào. Bây giờ khóa an ninh đã bị khóa, chắc chắn không thể mở được. Tễ Nguyệt nghĩ đến đây, hợp tình hợp lý nói: "Mở không được."
Lâm Uyên khẽ kịt mũi, Omega không chỉ muốn quyến rũ hắn, chỉ số thông minh còn không cao lắm, rất ngốc.
Lâm Uyên đi thay đồ ngủ, rất nhanh từ phòng tắm đi ra, Omega vừa nhìn thấy hắn, còn ân cần vén chăn bên kia cho hắn.
"Có phải Omega đều giống như cậu không?" Giỏi gây nhầm lẫn cho mọi người.
Omega nghi hoặc nhìn hắn, vẻ mặt ngây thơ vô tội. Trong lòng Lâm Uyên âm thầm khẽ cười một chút. Cho đến lúc này Omega vẫn không quên dùng biểu cảm này để cám dỗ hắn, hắn ngược lại muốn xem, Omega còn có chiêu thức gì khác. Dù sao có tiếp tục, hắn cũng sẽ không ngu ngốc rơi vào cái bẫy của Omega.
Hai người bình an vô sự ngủ chung một đêm, Tễ Nguyệt tỉnh lại trên giường vẫn chỉ có một mình y. Tễ Nguyệt ngáp một cái, dụi dụi mắt, bắt đầu trầm tư. Y đã thành công leo lên giường nguyên soái, nếu cố gắng hơn nữa, nói không chừng nguyên soái sẽ đánh dấu y. Không biết nguyên soái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-vot-vai-ac-kia/505366/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.