Lâm Uyên rất muốn đem người ôm chặt vào trong ngực, làm sao có thể dùng loại biểu tình này nói những lời đáng yêu như vậy, ánh mắt nhiệt liệt lưu luyến như vậy, hắn làm sao có thể không biết Tễ Nguyệt thích hắn đây? Tễ Nguyệt lại luôn cho rằng che giấu rất tốt, cho rằng hắn không biết, thẳng đến cuối cùng thay hắn tiến vào Cửu Thiên Khốn Ma Trận sắp hồn phi phách tán mới có dũng khí không tiếng động nói, "Ta thích ngươi, ngươi biết không?"
Ta biết, ta vẫn luôn biết.
Tễ Nguyệt mặt đều sắp bốc hơi nóng, toàn thân đều nóng đến lợi hại, chạy về phòng một bên dậm chân một bên lấy tay hướng mặt quạt gió, ý đồ hạ nhiệt độ.
A a a, y đang nói cái gì vậy? Cái gì gọi là ngươi mới không biết! Tên hỗn đản kia nói "tâm duyệt quân hề quân bất tri", y thế nhưng trả lời "Là ngươi mới không biết", ngụ ý còn không phải là đang oán giận Lâm Uyên mới không biết y thích Lâm Uyên sao.
Bất quá, 'tâm duyệt quân', Tễ Nguyệt cố gắng căng miệng, trên mặt vẫn là một nụ cười thật lớn, tràn đầy hạnh phúc cùng ngọt ngào. Tễ Nguyệt cầm lá cây trong tay, như thế nào cũng nhìn không đủ.
Bất quá buổi tối khi ngủ liền gặp khó khăn. Y phải để nó ở đâu? Nhất định phải để bên cạnh y, để xa bị người khác trộm đi y cũng không biết. Sau khi ngủ để dưới gối là an toàn nhất, nhưng nếu chẳng may lá bị đè nát, không được. Tễ Nguyệt khổ sở suy nghĩ một hồi lâu, rốt cục tìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-vot-vai-ac-kia/505353/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.