Tễ Nguyệt cẩn thận thăm dò nắm lấy cánh tay trần trụi lộ ra bên ngoài của Lâm Uyên, "Tôi sẽ chịu trách nhiệm với anh."
Lâm Uyên nghẹn một chút, gian nan nói: "Ừm."
Tễ Nguyệt trong chốc lát liền nở nụ cười, tuy rằng hùng tử rất phóng đãng, lại thân kinh bách chiến, nhưng đó đều là chuyện hắn gặp phải trước đó, y sẽ không ghét bỏ hùng tử. Bởi vì những suy đoán này, Tễ Nguyệt cảm thấy những chuyện trước kia của hùng tử khẳng định không phải là hồi ức tốt đẹp gì. Vì vậy, rất chăm sóc mà không hỏi về những kỷ niệm đau buồn đó, âm thầm quyết định, y sẽ cố gắng để cung cấp cho hùng tử một cuộc sống hạnh phúc hơn.
Tễ Nguyệt nghĩ đến lúc y và Lâm Uyên mới quen biết, Lâm Uyên thập phần không thèm để ý, cùng một người lạ như y không hề có khúc mắc ngủ cùng một phòng, còn phóng khoáng cởi quần áo trần truồng trước mặt y, vẫn luôn không tự giác quyến rũ y, có chút cân nhắc nói: "Sau này anh ở trước mặt thư tử khác phải cảnh giác, ừm, phải giữ mình trong sạch, bảo vệ mình, không được để thư tử khác chiếm tiện nghi. Không thể quá phóng đãng."
"Tễ Nguyệt," Lâm Uyên hít sâu một hơi, mới kiềm lại không nói cút đi.
Nhìn lâm Uyên xanh mặt vẻ mặt phức tạp một lời khó nói hết, Tễ Nguyệt có chút hối hận giọng điệu của mình quá hung dữ, vội vàng giải thích: "Tôi không phải ghét bỏ anh. Thư tử không tốt, miệng nói những lời ngọt ngào, trên thực tế, tất cả đều là để lừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-vot-vai-ac-kia/505325/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.