Năm học cao tam, Bùi Hướng Dương dọn ra ngoài ở.
"Hạ Sanh ơi, bọn họ ai cũng nói là rất khó tìm được phòng trọ tại đế đô. Cơ mà hôm nay vận khí em rất là tốt, có một bà lão chủ động đến hỏi em mà giá cả thuê còn rất tiện nghi nữa. Chờ đến khi anh đến đế đô có thể đến ở chung với em."
Bùi Hướng Dương một bên thu dọn hành lý một bên mở loa ngoài điện thoại, cậu vui vẻ kể ra hôm nay bản thân may mắn cỡ nào.
Chuyển đến đế đô được nửa năm, bệnh tình Bùi Ngọc đã ổn định dần. Bùi gia không còn thứ gì để Bùi Hướng Dương phải bận tâm, vì vậy dưới tình huống không ai hiểu được Bùi Hướng Dương dọn tất cả hành lý thuộc về mình.
Nếu còn ở đời trước, có lẽ cậu căn bản không thể có can đảm như vậy.
Nhưng hiện tại, Bùi Hướng Dương biết thì ra trên thế giới này ngoại trừ người nhà vẫn còn có người nguyện ý yêu thương cậu.
Một tia suy nghĩ này đã cho Bùi Hướng DƯơng thêm hi vọng để rời khỏi gia đình.
Cơn gió mùa hè phất lên bức màn, bên trong căn phòng là ánh đèn vàng rọi ra bóng thân ảnh vui sướng của thiếu niên.
Hạ Sanh vốn nên ở vạn dặm xa xôi giờ khắc này vẫn đứng ở dưới lầu nhà Bùi Hướng Dương.
Cúp điện thoại xong, Hạ Sanh lấy ra một chồng tiền mặt "Sau này, mỗi tháng tôi sẽ gửi tiền thuê nhà vào tài khoản, chuyện này không cần nói với em ấy."
Chủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-vot-vai-ac-co-chap/3543259/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.