Lớp quốc tế chỉ gồm có 30 học sinh, học phí một năm chỉ từ một vạn trở đi chứ không hề ít hơn, phí mỗi một học kì đã tốn mất hai ngàn. Học sinh lớp quốc tế được ở một tòa kí túc xá riêng, một phòng hai người còn được trang bị điều hòa cấp bậc phải gọi là khác hoàn toàn so với các kí túc xá bình thường.
Hàn Dục giúp Bùi Hướng Dương đưa hành lý lên phòng, dặn dò một lần nữa mới rời đi.
Ký túc xá được sơn một màu xanh dương nhạt, đèn bàn, kệ sách, tủ sách đều được sắp xếp đầy đủ.
Bùi Hướng Dương xách cặp ngồi xuống giường từ từ đánh giá căn phòng mà mình sắp sinh hoạt ba năm kế tiếp, cậu ngồi thật lâu mới phục hồi tinh thần lại.
Sau khi hồi thần, Bùi Hướng Dương ngya lập tức đi sạc pin cho điện thoại vì cậu muốn gọi diện thoại cho Hạ Sanh.
Nhìn thấy màn hình điện thoại sáng lên, trong lòng cậu lại nổi lên một trận lên men. Đây là lần đầu tiên cậu công khai phản kháng lại quyết định của Bùi Tử Giang, Bùi Hướng Dương gọi điện cho ba. Cả một đống lửa buồn bực phát ra chính là chẳng hề có tác dụng gì.
So với việc này, việc khiến cậu khó chịu hơn chính là cậu không biết nên nói thế nào với Hạ Sanh. Cậu không thể thực hiện được ước định cùng hắn trở thành bạn cùng bàn một lần nữa tại Nhất Trung.
Vừa nghĩ đến hốc mắt lại chua xót, nhưng vừa mới khóc xong mí mắt vẫn còn phiếm hồng nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-vot-vai-ac-co-chap/3323670/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.