Mở cửa ra, cô thấy Ngu Trạch trong bếp, cô chạy tới, trông thấy Ngu Trạch đang nấu yến mạch, anh mặc áo sơ mi màu ghi nhạt, xắn ống tay áo, vẻ mặt chuyên chú nhìn yến mạch trong nồi. 
Cô kéo tay áo Ngu Trạch: "Tôi đói." 
"Đợi thêm một lát." Ngu Trạch nói, dùng thìa quấy quấy yến mạch trong nồi, lộ ra cổ tay trắng nõn thon dài, hấp dẫn ánh mắt Đường Na dừng lại thêm một giây. 
Đường Na không chịu ngoan ngoãn đứng đấy đợi, tuần tra một vòng trong phòng bếp, cô tinh mắt phát hiện một góc nho tím trên tủ bát. 
Cô cố gắng kiễng mũi chân, lúc chỉ thiếu một chút xíu là lấy được nho, một cái tay tàn nhẫn xách đi túi đựng nho trước mắt cô. 
"Cô rửa mặt súc miệng chưa?" Ngu Trạch nói. 
Đường Na mới vừa từ trên giường bò dậy không thành thật nói: "Rửa rồi." 
"Nói dối, máy nước nóng không kêu." Ngu Trạch dùng chân đẩy cô ra ngoài tủ bát: "Rửa mặt rồi ra." 
"Biết không kêu anh còn hỏi tôi làm gì?" Đường Na tức giận nâng chân ngắn, đá anh một cái từ phía sau. 
Ngu Trạch như bị con kiến nhỏ cào ngứa, cũng không quay đầu lại, thờ ơ với công kích của cô. 
Sau khi Đường Na rửa mặt trong phòng tắm, Ngu Trạch đã bưng bữa sáng lên bàn. 
Cô không kịp chờ đợi bưng sữa bò yến mạch uống một hớp, yến mạch không có hương vị, sữa bò lại thơm ngon ngọt ngào, lại thêm quả khô ngọt lịm và quả hạch xốp giòn, Đường Na rất hài lòng về bữa sáng. 
"Bao giờ chúng ta đi, đi máy bay hả?" 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-vot-than-tuong-het-thoi/983140/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.