Trước khi bắt đầu ghi hình một giờ, Đường Na còn đang phiền não có nên ngăn cản lần ghi hình này không thì cơ thể cô lại biến trở thành Bách Đế Na.
Đường Na lưu luyến buông túi ngỗng trắng lớn, ở trước tủ quần áo do dự chọn lựa đồ đạc.
Ngu Trạch sắp xếp hành lý xong xuôi, gõ của phòng cô những bốn lần, đến lần thứ năm, cuối cùng anh cũng không nhịn được mà đẩy cửa đi vào.
Trong phòng, Đường Na vẫn mặc váy ngủ, còn chưa khoác thêm áo ngoài.
Ngu Trạch nheo mắt, nhìn đồng hồ trên tay, nói: "Em nhanh lên, còn 50 phút nữa thôi, chúng ta đến muộn mất."
"Sẽ không đến muộn đâu." Đường Na rất tự tin.
"Bây giờ bên ngoài tắc đường lắm." Ngu Trạch nói.
"Em nói sẽ không đến muộn là sẽ không đến muộn." Đường Na vẫn loay hoay do dự trước tủ quần áo treo đủ loại quần áo xinh đẹp sặc sỡ.
Cô rất hợp mặc quần áo sáng màu, đây là đạo lý mà cô nhận ra sau khi thấy quần áo mà Ngu Trạch mua cho cô hầu hết là màu sáng.
Trên con đường thấu hiểu về cô, Ngu Trạch luôn đi trước cô một bước.
Ngu Trạch không nhìn nổi, kéo cô ra, liếc nhìn quần áo trong tủ, nhanh chóng phối hợp ra một bộ quần áo mùa xuân mang hơi thở thanh xuân xinh đẹp ném lên giường: "Mau đi thay đi."
Đường Na không có khiếu thẩm mỹ, nhưng cô rất tin tưởng ánh mắt của Ngu Trạch, dù sao bọn họ đều là người thời thượng nhiệt tình yêu thương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-vot-than-tuong-het-thoi/3507873/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.