Đường Na gửi ám hiệu xong thì trở về biệt thự của nhà họ Ngu, khi cô xuống taxi đã là hai giờ sáng.
Ngu Trạch nói trước khi trở về gọi điện cho anh, nhưng cô sợ anh đã ngủ rồi nên chỉ gửi tin nhắn, không ngờ từ xa đã nhìn thấy bóng dáng cao lớn đang đứng ngoài cổng sắt, lặng lẽ dựa vào tường chờ đợi.
Cô ném tờ một trăm tệ cho tài xế, không cần lấy lại tiền thừa, mở cửa bước xuống xe, khuôn mặt tươi cười lao về phía anh.
Ngu Trạch đưa tay ra đón cô.
Chiếc taxi rẽ một đường, chầm chậm rời đi.
Ngay khi Đường Na lao vào vòng tay của Ngu Trạch, anh liền cúi xuống, ôm đùi cô và bế ngang cô lên.
Đường Na thuận thế ôm lấy cổ anh, ở độ cao quen thuộc, cô vô thức áp mặt vào cổ anh.
Ngu Trạch ôm cô đi vào trong biệt thự, cúi đầu ngửi ngửi, cũng không biết từ đâu đoán được hương vị, nói: "... Em lại ăn gà rán?"
"Không có." Đường Na mở to hai mắt nói dối.
"Anh ngửi thấy mùi rồi." Ngu Trạch nói.
"Anh nói bậy, anh không ngửi thấy."
"...Ngụy biện." Ngu Trạch liếc cô một cái, nói: "Em nói thế nào mới đúng?"
"Anh tới thử xem có phải gà rán không."
Ngu Trạch nhìn cô gái dễ thương hoạt bát chu môi lên, khuôn mặt vốn nghiêm túc không thể nhịn cười.
"Làm sao?" Đường Na nhìn lúm đồng tiền trên má anh, đưa tay chọc chọc: "Tâm trạng anh rất tốt?"
Ngu Trạch mím môi, nhưng vẫn không ngăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-vot-than-tuong-het-thoi/3507870/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.