Dưới màn đêm tối đen như mực, một chiếc tàu lớn chở khách đèn đuốc sáng trưng đỗ sát ở bến tàu chờ đợi ra biển.
Hai công nhân bốc vác trên bến tàu kết bạn từ trên thuyền đi xuống.
"Không có ai, trên thuyền bật đèn sáng nhé thế làm gì nhỉ?" Công nhân bốc vác hơi béo không hiểu nói: "Trong đại sảnh còn bật nhạc, thật sự là tà môn, rót nhiều rượu đỏ như vậy cũng lãng phí, tôi còn lén uống một hớp... Ngon lắm."
"Kẻ có tiền chính là tùy hứng, người ta thích, quan tâm chút tiền điện này của anh chắc?" Công nhân bốc vác đi bên cạnh anh ta vừa gầy vừa cao, giống như que trúc.
"Nếu nói như anh, vậy tại sao anh ta không dứt khoát bật máy sưởi lên đi!" Công nhân bốc vác béo xoa cánh tay nổi da gà, nói: "Anh có cảm thấy, nhiệt độ không khí trên thuyền thấp hơn trên bờ rất nhiều không?"
"Hình như có hơi hơi... Có thể là vì ở trên biển." Công nhân bốc vác gầy nói.
"Đánh rắm, ông đây ở trên biển nhiều năm như vậy, chưa từng cảm thấy nhiệt độ chênh lệch trong ngày lớn thế này." Công nhân bốc vác béo không phục hùng hùng hổ hổ.
"Được rồi được rồi, đừng oán trách nữa. Đây là chuyến cuối cùng rồi, mau chóng xuống thuyền về nhà ngủ thôi."
Hai công nhân bốc vác ra khỏi tàu chở khách, càng đi càng xa.
Trên mặt và cổ bọn họ đều chi chít đường vân màu đen, ngay cả mu bàn tay cũng không ngoại lệ, nhưng bọn họ lại không hề nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-vot-than-tuong-het-thoi/3507854/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.