Lăng Thanh Tiêu lẳng lặng nhìn Lạc Hàm. Nàng chỉ còn cách nhịn đắng nuốt cay đứng dậy, ra ngoài học phi hành.
Chiều hoàng hôn, trời ngả về tây, ánh dương vàng rực cuộn thành vòng chiếu rọi khắp vách núi. Không rõ vì lí do đặc thù nào đó, hoàng hôn ở Bích Vân tráng lệ hơn bình thường, dường như vươn tay ra là chạm tới được.
Đứng ở ngoài, nàng đột nhiên nghĩ ra: “Ta không có kiếm.”
Tiên tộc chưa tu đến Linh Tiên đều dùng pháp khí phi hành, chạm tới Linh Tiên mới tự mình ngự không phi hành được. Giờ nàng không có tu vi, chỉ dùng được pháp khí, ban ngày Lăng Thanh Tiêu vì chiếu cố nàng nên mới ngự kiếm.
Tiên nhân ưa thích hào nhoáng, pháp khí phi hành cũng rực rỡ đa dạng, hệ cô đơn thì có liên hoa, vân đóa đủ thứ, dân tụ tập thì có pháp khí ngoại cỡ như phi thuyền, lầu gác, tóm gọn lại là có cầu thì có cung.
Lượng tiêu thụ lớn nên pháp khí phi hành cũng là loại pháp khí tốn kém nhất, bởi vậy Tiên giới còn lưu hành phổ biến một loại ngự không khác, ngự kiếm phi hành.
Dùng kiếm bay vừa tiết kiệm, trông lại còn ngầu hơn nên nhanh chóng trở thành trào lưu giới trẻ ở Tiên tộc, ngự kiếm cũng dần chuyển mình thành kỹ năng căn bản giới tu tiên. Giờ nhìn nàng mà xem, một túng, hai bần, mang tiếng có khối bảo vật kếch xù là thế, nhưng nàng không thể biến nó thành hiện vật được, đến Tiên kiếm loại phổ thông nhất cũng đừng mơ.
Lạc Hàm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-vot-nam-phu-my-cuong-tham/3418388/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.