“Choang ——!!!”
Di Tân bất cẩn đụng vỡ bình hoa trên bệ cửa sổ. Sắc mặt hắn trắng ởn, mồ hôi lạnh rịn trước trán, đôi ngươi đen kịt trở nên trống rỗng vô hạn. Di Tân run rẩy kéo ngón tay Tửu Sơ, ngăn không cho y tới gần hơn.
Tới gần những thứ quái vật đang liên tục gọi tên Tửu Sơ.
Tửu Sơ quay đầu nhìn hắn, đôi mắt trong veo sạch sẽ hoàn toàn trái ngược với vẻ hoang mang của Di Tân, đồng thời khiến hắn cảm thấy thẹn với lòng.
“Em, em chỉ, những thứ đó, rất nguy hiểm.” Dường như giọng nói trầm thấp của hắn vẫn hệt mọi ngày, trúc trắc mà ngắn gọn, cứ như thể hắn thật sự lo Tửu Sơ sẽ bị những vật thể hình người dài ngoằng ngoài cửa sổ làm đau.
Tửu Sơ quét mắt nhìn mồ hôi lạnh trên trán đối tượng trừng phạt. Y không thể nhìn thấy biểu cảm trên gương mặt bị giấu dưới lớp khẩu trang mà chỉ cảm nhận được ngón tay lạnh ngắt chẳng chút hơi ấm của hắn đang run nhẹ.
Như đang hèn mọn cầu xin gì đó.
Cầu xin y đừng tới gần cửa sổ.
“……”
Sau một khoảng im lặng, Tửu Sơ cong mắt cười nhằm trấn an hắn, giọng y vẫn dịu dàng và thân mật như cũ: “Được, cảm ơn em đã nhắc nhở anh.”
Nói đoạn, Tửu Sơ dùng ngón tay ấm áp xoa nhẹ gương mặt lạnh ngắt của Di Tân: “Nhưng giờ em phải nghỉ ngơi đã, sắc mặt em tệ quá.” Tệ đến mức dường như chỉ cần y không đồng ý là hắn sẽ lập tức sụp đổ.
Dựa theo những gì Tửu Sơ hiểu về tính cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-vot-nam-phu-hen-mon-co-chap/917867/chuong-28.html