Lúc này tầm mười một giờ trưa, là lúc lượng người đổ vào công viên đông nhất, Tửu Sơ định tới nhà hàng đã đặt trước để ăn trưa rồi đi chơi sau. Trong công viên có đủ kiểu trò chơi giải trí, y nghĩ hôm nay phải chơi đến khuya mới về được.
Lúc nắm tay Di Tân định dẫn đi, Tửu Sơ bỗng thấy mình kéo không nổi bèn quay đầu nhìn hắn, đuôi mắt hẹp dài lộ vài phần khó hiểu. Sau khi nhìn thấy vẻ mặt của Di Tân, đôi mắt hoa đào của y thoáng khựng lại.
Chỉ thấy gã trai hơn mét chín kia vẫn ngơ ngác đứng nguyên tại chỗ, không chớp mắt nhìn bàn tay mười ngón đan xen của hai người. Hắn cao to lừng lững như cây cột, trên mặt cũng chẳng có biểu cảm, thế mà không hiểu sao lại đem đến cho người ta cảm giác yếu ớt vô cùng.
Như thể hắn có thể rơi nước mắt bất cứ lúc nào.
So với kiểu khóc thoải mái của Di Tâm, hiển nhiên cách biểu đạt cảm xúc của nhân cách chủ Di Tân kiềm chế hơn nhiều, nhưng hắn càng kiềm chế thì càng lộ rõ áp lực nặng nề cùng với cách ứng đối cực kỳ yếu ớt khi đối diện với sự ấm áp mình chưa bao giờ nếm trải.
“……”
Tửu Sơ có phần dở khóc dở cười dừng bước. Y đã đoán được gần hết cảm xúc phức tạp đang xao động trong lòng Di Tân lúc này, mà cách giải quyết cũng đơn giản thôi. Tửu Sơ nhấc bàn tay đã tháo thạch cao lên, ra hiệu cho Di Tân cúi xuống rồi xoa nhẹ mái tóc cưng cứng trong ánh mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-vot-nam-phu-hen-mon-co-chap/917864/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.