“Em đừng kích động.”
Tửu Sơ bình tĩnh nói với Di Tâm qua loa điều khiển. Tuy y không biết Di Tâm đến đó bằng cách nào, còn ẩu đả với K nhưng lúc này chuyện quan trọng nhất là không thể để Di Tâm giết người.
Không thể để hắn giẫm vào vết xe đổ trong nguyên tác.
Di Tâm cứng người nhìn về hướng phát ra âm thanh, ngay giây tiếp theo, đôi mắt vốn tràn ngập sự hưng phấn bệnh hoạn bỗng đong đầy luống cuống và kinh hoàng. Hắn vô thức buông lỏng bàn tay đang chuẩn bị mở công tắc, cánh tay còn lại do Di Tân điều khiển cũng dừng theo, cả người ngẩn ngơ đứng nguyên tại chỗ.
Giờ khắc này, gã trai cao to bàng hoàng và mịt mờ như một đứa trẻ phạm sai lầm.
“Tửu, Tửu, em…”
Môi Di Tâm run run như muốn giải thích gì đó nhưng lại chẳng biết giải thích từ đâu, đôi ngươi đen kịt phản chiếu hình ảnh chiếc camera giám sát cách đó không xa. Đầu óc trống rỗng, hắn cảm thấy như đang ở trong hầm băng, máu tươi cũng đóng đá, chẳng chút hơi ấm.
Hắn biết tất cả đã kết thúc rồi.
Tất cả những vọng tưởng tốt đẹp trong quá khứ sắp biến thành bọt biển, rơi xuống vực sâu. Mặt tồi tệ nhất của mình đã bị người yêu nhìn thấy, không ai có thể chịu đựng một con quái vật có bản tính khát máu như thế.
Một con quái vật như hắn.
Trong biệt thự, Tửu Sơ nhìn gương mặt trắng bệch của Di Tâm mà bất đắc dĩ cau mày.
“Em đợi một lúc, anh sẽ tới ngay.”
Nói đoạn Tửu Sơ lấy xe lái thẳng tới Viện bảo tàng mưu sát. Bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-vot-nam-phu-hen-mon-co-chap/917861/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.