Tửu Sơ xuống xe, để tránh phiền phức nên y đeo một chiếc kính râm che quá nửa gương mặt, lọn tóc đen quăn nhẹ bên vành tai trắng nõn. Y ngẩng đầu, xuyên qua kính râm quan sát nhà hát từng được miêu tả tỉ mỉ trong nguyên tác.
Nhà hát được thành lập từ thế kỷ trước này chiếm một diện tích khá lớn, cổng chính rộng rãi bề thế, rường cột chạm khắc tinh xảo. Không gian bên trong tràn ngập hơi thở lịch sử được tích lũy qua tháng rộng năm dài, phong cách cổ điển mà thanh nhã.
Nó rất phù hợp với gu thẩm mỹ yêu âm nhạc cổ điển sâu đậm của con người thế giới này, nhưng có lẽ do vị trí không tốt nên trước cổng nhà hát chỉ lưa thưa vài bóng người. Suất diễn xế chiều sắp mở màn mà chẳng có mấy khán giả, song do vé được bán với giá cao nên nhà hát vẫn có thể duy trì hoạt động.
【Mau lên! Mau đi giết hắn ta đi!】
Lúc Tửu Sơ đang quan sát, Hệ thống lại kêu om sòm bên tai y, âm thanh khàn đặc của nó trộn lẫn vẻ điên cuồng như sắp chết.
Tửu Sơ đã nghe tới phát nhàm bình thản lấy trong túi ra một tấm vé vào cửa, y đáp qua loa:【Ừ rồi.】
Nói đoạn y bước vào nhà hát rồi thoải mái ngồi xuống trong khán phòng, dáng vẻ ung dung đợi vở diễn mở màn, hoàn toàn không đặt chuyện mình vừa đáp ứng vào lòng.
【Cậu làm gì thế, không muốn sống nữa hả?! Tôi chết cậu cũng không sống nổi đâu!】
Hệ thống bị thái độ này của Tửu Sơ chọc cho tức điên, nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-vot-nam-phu-hen-mon-co-chap/244168/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.