- Vui vẻ trở về đại viện -
Sau khi Hứa Xương Thịnh đem theo hành lý đưa Hứa Hiện rời khỏi, Tiếu Giang mới xoay người nghiêm túc nhìn Phó Hoài Nam: "Hoài Nam, nhà họ Hứa đối xử với tôi rất tốt, cậu lại không thích em ấy, về sau nếu thấy em ấy ở cạnh tôi, tốt nhất cậu nên đổi sang thời điểm khác rồi hãy tìm tôi."
"Tiếu Giang, dì Lý là dì Lý, con nhóc kia là con nhóc kia, dì Lý đối xử tốt với cậu, sau này cậu báo đáp dì ấy là được rồi, không cần phải khiến mình chịu thiệt."
Tiếu Giang đút hai tay vào túi, đế giày nhẹ nhàng cọ lên bùn đất, anh không kiềm chế được mà cười nói: "Có lúc nào tôi khiến mình chịu thiệt?"
Phó Hoài Nam sửng sốt, anh ta nhớ tới lúc trước con nhóc kia lén lút trốn đi nhìn lén mình, Phó Hoài Nam không khỏi nghi hoặc hỏi: "Chẳng lẽ là do tôi không đáp lại tình cảm của con nhóc đó, cho nên từ yêu biến thành hận?"
"Này!" Tiếu Giang đạp một phát lên chân Phó Hoài Nam, cười mắng: "Cậu có biết xấu hổ không vậy? Em ấy vẫn chỉ là một bé con."
Phó Hoài Nam trưng ra vẻ mặt cổ quái nói: "Cậu không nhớ thầy giáo ở trung học vì để ngăn chặn chúng ta yêu sớm, không phải đã sớm nói qua rồi ư?"
Nhất thời Tiếu Giang nghĩ không ra: "Cái gì?"
"Học sinh nữ so với học sinh nam thường trưởng thành sớm hơn, sau lấy vợ cũng nên lấy người kém 6- 7 tuổi, như vậy mới có thể đạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-vot-nam-phu-dang-thuong/2472435/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.