Chương trước
Chương sau
- Chu Thụy Hi -

Nhiệt độ không khí bên cạnh Chu Thụy Hi ngày càng thấp, sắc mặt Đặng Hạo xanh mét, bạn học xung quanh cũng nóng lòng muốn xem bài thi của Chu Thụy Hi và Hứa Hiện, có rất nhiều người trực tiếp cầm bài thi tìm đáp án ở trên Baidu, liệt kê toàn bộ đáp án chính xác rất muốn biết xem rốt cuộc ai thắng ai thua.

"Đáp án đây rồi!"

Âm thanh cao vút cùng nhau phá tan sự yên tĩnh của lớp học, ngón tay Chu Thụy Hi xiết chặt bút âm thầm phát lực, khuôn mặt trắng nõn trầm đi ba phần, vô cùng kháng cự với tình hình hiện tại.

Hứa Hiện cười dừng bút, hết sức phối hợp cầm lấy bài thi kinh thường quét mắt về phía Chu Thụy Hi, thoải mái đọc ra đáp án: "ACBBDCCABD."

"Ôi, đúng hết!"

"Sao có thể thế được!"

Có người không tin thực lực của Hứa Hiện, không quan tâm đến thời gian lên lớp vội cướp lấy đáp án tỉ mỉ dò lại một lần, càng dò đến sau sắc mặt của bọn họ càng trầm trọng, Hứa Hiện thật sự làm đúng hết tất cả các câu hỏi trắc nghiệm, cô ấy vẫn còn là một học sinh sơ trung đó!

Một số người không tin, cho rằng đáp án trên mạng là đáp án sai, tự mình tính theo công thức để suy ra đáp án, đến lúc đó thì toàn bộ đáp án của Hứa Hiện vẫn đúng, cuối cùng thất vọng buông bút trong tay xuống, trong mắt tràn ngập sự kính nể đối với cô, đây chắc chắn là nhân tài có chỉ số IQ cao, cử tới đại học Thanh Hoa Bắc Đại cũng không thành vấn đề.



Truyện được đăng tải duy nhất tại wattpad mynhantuyetsac

"Cô ấy làm đúng toàn bộ, đề bài phía sau đoán chừng cũng đúng hết, độ khó của phần đầu bài thi cũng không kém so với phần sau đâu."

Những lời nói nặng nề ép Chu Thụy Hi khó mà thở nổi, một đám tin tức xấu truyền vào trong tai khiến cô ta không thể động đậy, cứng đờ ngồi trên ghế không biết nên di chuyển làm sao.

Chẳng lẽ Tiếu Giang thực sự thức thâu đêm để dạy Hứa Hiện ư? Quá khó để tin được, cho dù Hứa Hiện thông minh cũng không thể thông thạo toán cao trung được, có một ánh sáng lóe lên trong đầu Chu Thụy Hi, Hứa Hiện gian lận!

Chu Thụy Hi ngẩng mạnh đầu nhìn về phía sau, thản nhiên tự đắc nhìn Hứa Hiện, chắc chắn mà nói: "Em gian lận!"

Thật là buồn cười, Chu Thụy Hi học được ai cái tật xấu này, bất quá liền đổ oan hãm hại người ta, cô gian lận? Sao cô có thể gian lận trước bao nhiêu con mắt đang chăm chú nhìn mình như thế này? Chẳng lẽ trước khi làm bài thi uống thêm hai chai Bình Thiên số 1* sao? Trí tuệ nạp đầy, trong đầu tự động hiện ra công thức và tính ra quá trình?

* Là một loại nước của Trung Quốc, dịch ra là giấm táo.

Hứa Hiện buông lỏng: "Nhiều người nhìn em như vậy thì sao có gian lận được? Đáp án của bộ đề thi mọi người còn không có thì em đây có kiểu gì? Trên người em cũng không có điện thoại, muốn tìm đáp án cũng không có tâm có sức. Thua chính là thua, đừng bày ra dáng vẻ cao cao tại thượng, định dùng giọng đó để biến chân lý thành luận điệu hoang đường! Lề lối nhỏ như vậy về sau đường cũng không lâu dài!"

Sắc mặt Chu Thụy Hi trắng bệch, lý lẽ của cô ta bị dồn tới đường cùng mới có thể nói ra Hứa Hiện gian lận, ý đồ rất nhanh đã bị phá vỡ còn bị Hứa Hiện khinh nhục, căn bản chưa kịp nghĩ xem Hứa Hiện gian lận như thế nào.

Cô ta vội vàng chối bỏ trách nhiệm, bào chữa cho mình càng khiến bản thân rơi vào cục diện lúng túng, có lẽ nếu cô ta thẳng thắn nhận thua, khen ngợi Hứa Hiện còn có thể giành được sự thừa nhận của các bạn học, Hứa Hiện thành bại cũng không liên quan gì đến cô ta.

Nhưng cô ta không hề thừa nhận ngược lại còn trả đũa, ở trong mắt bạn học cô ta đại khái đã thành kẻ thua không dậy nổi đã vậy còn bụng dạ hẹp hòi.

Chu Thụy Hi muốn cắn răng giải thích thêm nhưng sự thoải mái mười phần tự tin của Hứa Hiện khiến cô ta như ăn phải phân vô cùng khó chịu, cô ta đố kỵ với Hứa Hiện, đố kỵ lại khiến cô ta mắc lỗi thêm lần nữa, quyết không nhận sai!

"Nếu không gian lận, vậy sao em có thể làm được đề của cao trung! Đây rõ ràng là không minh bạch! Học kỳ trước của lớp điểm của em còn đếm từ dưới đếm lên, vậy mà tới kỳ sau lại đột nhiên đột phá thi được 287 điểm, mới chỉ vỏn vẹn gần nửa năm em lại có thể làm được một bài toán cấp cao mà ngay cả so với học sinh cao trung cũng không làm được! Nếu không phải là gian lận vậy nói rõ xem em làm như thế nào!"

Tính nết của Chu Thụy Hi đúng là có chết cũng không sửa được, cũng không chịu được việc có người ưu tú hơn cô ta rồi lại thu hút hết ánh mắt của mọi người xung quanh, Hứa Hiện không khỏi cười ra tiếng, mang theo trào phúng mà nói: "Nếu tôi nói tôi gặp được cao nhân chỉ điểm khiến cho tinh thần mở rộng ra, ở nhà không chỉ học tập kiến thức của sơ trung mà còn tiến bộ thần tốc học được kiến thức của cao trung, kiến thức đại học, chị tin không?"



Chu Thụy Hi hiển nhiên là không tin, cười khinh bỉ: "Sao có thể được!"

Hứa Hiện thu hồi nụ cười, không còn sự hiền hòa như trước, giọng điệu cũng trở nên sắc bén: "Vậy mà chị nói không có khả năng, vậy chỉ hỏi tôi làm kiểu gì có còn ý nghĩa nữa không? Để thể hiện trí khôn của chị à? Hay là muốn làm tôi nhục nhã, xấu hổ!"

Môi Chu Thụy Hi run rẩy không nói nên lời, chỉ là vẻ mặt đỏ bừng vô cùng xấu hổ và giận dữ, không phục đáp: "Tóm lại là em nói không ra lý do để chúng tôi tin tưởng, đó chính là gian lận!"

Tính cách vẫn còn rất bướng bỉnh, đây là đánh chết cũng không chịu thừa nhận á nha, Hứa Hiện thật là muốn cho Chu Thụy Hi một cái tát để cô ta tỉnh ráo trở lại, bây giờ cô ta muốn đi vào ngõ cụt, sẽ tiếp dục dây dưa thêm chính là tự tìm đường chết.

"Chu Thụy Hi."

Chu Thụy Hi còn chưa kịp khiến Hứa Hiện nhục nhã thêm vài phần thì Tiếu Giang ngồi ở bên cạnh bấy giờ không lên tiếng bỗng nhiên nói chen vào.

"Tôi tặng đồ cho cậu lúc nào?"

Lời nói lạnh như băng bắn trúng vào điểm yếu nhất của trái tim Chu Thụy Hi, khiến cô ta cứng đờ tại chỗ như đã chết.

Bút đúng là do cô ta và Phó Hoài Nam vô tình nói chuyện phiếm rồi nhắc tới, Phó Hoài Nam liền nhờ người mua nó ở nước ngoài rồi mang về, sau đó lại nhờ Tiếu Giang chuyển cho cô ta, lúc đưa bút Đặng Hạo cũng vừa vào lớp liền thấy được cảnh này. Cậu ta cho rằng bút là do Tiếu Giang mua tặng cho cô ta, Chu Thụy Hi vì lòng ham hư vinh hiếu thắng, căn bản không dám thừa nhận đây không phải là quà Tiếu Giang tặng cho mình, lại còn cùng Dặng Hạo thổi phồng lên ca tụng ngầm thừa nhận đây là bút mà Tiếu Giang mua.

Bây giờ sự tình bị vạch trần, Tiếu Giang ở trước mặt mọi người chất vấn cô ta, vạch rõ mối quan hệ cũng khiến cô ta thấy nhục nhã.

Chu Thụy Hi kêu lên muốn giải thích, Tiếu Giang lại không kiên nhẫn đè lời nói của cô ta xuống, lạnh nhạt thẳng thắn mở miệng nói: "Hoài Nam là anh em của tôi, cậu ấy bỏ hết mọi thứ theo tôi tới Phụ Thành, là tôi nợ cậu ấy, bây giờ cậu ấy trở về kêu tôi chiếu cậu tôi cũng không từ tối, nếu cậu dám lợi dụng lòng tốt của Hoài Nam đối với mình để đi rêu rao tin đồn nhảm sinh sự kiếm chuyện, tôi tuyệt đối sẽ không cho phép! Cậu cũng không xứng với tâm ý của Hoài Nam!"

Bạn học bên cạnh nghe được lời của Tiếu Giang đều dùng ánh mắt khinh thường nhìn về phía Chu Thụy Hi, hóa ra dưới sự hoàn mỹ của Chu Thụy Hi có nhiều scandal như vậy, loại người như thế sao lại có nhiều dũng khí đạp lên luân thường đạo lý để đi tới bây giờ vậy.

Chu Thụy Hi bị chặn muốn nói cũng nói không ra, khó chịu ngồi trên ghế không hề động đậy, bây giờ có muốn xoay chuyển cũng bất lực rồi, lời nói của Tiếu Giang đã tống cô ta vào ngõ cụt, huống hồ có thành tích trong lớp học ngay cả tê tuổi cũng có sức ảnh hưởng tới mọi người, lời nói của anh chính là kim chỉ nam, anh đã nhận định chuyện này thế nào thì ít nhất cũng có đến 80% người trong lớp đồng ý.



Truyện được đăng tải duy nhất tại wattpad mynhantuyetsac

Mặt Chu Thụy Hi đỏ lên, nhỏ giọng nói: "Thực xin lỗi."

"Chị nói cái gì cơ? Giọng nhỏ như vậy tôi không nghe rõ."

Hứa Hiện đen mặt mười phần đều nghiêm túc không vui, hóa ra Tiếu Giang không hề tặng đồ cho Chu Thụy Hi, vậy cá cược của cô còn có ý nghĩa gì nữa! Cô cảm thấy lỗ vốn, hay là thiếu máu ta!

Chu Thụy Hi chịu đựng sự sỉ nhục của Hứa Hiện, tăng thêm âm lượng nói: "Rất xin lỗi!"

"Nói xin lỗi mà có ích, vậy chẳng lẽ tôi cũng có thể tùy tiện nói dối để vu oan hãm hại người khác à! Anh Tiếu Giang không tặng đồ cho chị, vì sao chị lại không nói rõ! Là chị khôn vặt? Có thể lừa gạt người sao? Vậy chị so với những kẻ lừa đảo bán hàng đa cấp đi ngay bên cạnh ranh giới của pháp luật có gì khác nhau!"

Hứa Hiện càng nói càng tức, cơn giận không ngừng bốc lên trên: "Sao nào? Trong lòng có Phó Hoài Nam còn chưa thấy đủ nên còn muốn thêm anh Tiếu Giang đúng không? Trong mắt thì xem thường anh Tiếu Giang nghèo khổ, trong lòng lại bám riết không buông tha anh ấy, sao chị có thể làm vậy được nhỉ? Tôi thực sự sợ chị rồi, nói không chừng không cẩn thận chị lại bước vào con đường dụ dỗ đàn ông đã có gia đình đấy!"

Chu Thụy Hi nói không nên lời, Hứa Hiện nói trúng tâm tư trong lòng của cô ta, cô ta sợ hãi đến mức không thể nói được lời nào.

Editor: Editor ẩm ương lười thối thây nên lịch đăng cũng ẩm ương y chang. Hứa Hẹn trong tháng này cứ cách 1-2 ngày sẽ lên một chương cho anh em zui cửa zui nhà, đón chào Tết Nguyên Đán nhee bà coăn~
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.