Bên trong phòng thí nghiệm, bức màn đóng kính.
Duỗi tay ra cũng không thấy năm ngón tay, mà chỉ là một màu đen kịt.
Trong không khí còn có nước sát trùng gay mũi.
Có thể nghe thấy âm thanh của Alpha ngồi trong góc, thâm trầm đạm mạc, đôi mắt từ đầu đến cuối nhìn chằm chằm về hướng phát âm thanh kia, giống như một đầm nước yên tĩnh, lặng yên không một chút gợn sóng.
Lại là gì nữa đây?
Kỷ Vọng hiếm thấy suy nghĩ mêng mang, tùy ý tự hỏi…… Con gián? Hay chuột? Nước hoa khiến cho tin tức tố Alpha xao động? Hoặc lại là rắn?
Nghĩ vậy, hắn chán ghét rũ mắt xuống, lông mi ở trên mắt phủ xuống nét mặt trở nên tối lại, cuối cùng một chút cảm xúc còn dư lại cũng bị bóng tối cắn nuốt.
Kỷ Niên vẫn chỉ biết lấy những thủ đoạn như vậy.
Ghê tởm, không dám ở trước mặt mà làm.
“Kẽo kẹt, kẽo kẹt, kẽo kẹt chi chi ——”
Cửa sổ lâu năm chưa được sửa chữa bị đẩy ra.
Sột sột soạt soạt âm thanh khác lại vang lên, một cái túi nilon rất lớn bị đồ ăn đặt bên trong làm cho túi có chút nhô lên, từ bên ngoài cửa sổ đưa vào, thức ăn trong túi toả ra mùi hương thật nồng, nguyên liệu nấu ăn đa dạng, có đậm có nhạt.
Nhìn cái túi căng phồng, Kỷ Vọng thu hồi tầm mắt, không có phản ứng gì.
Ngoài cửa, người đưa túi hồi lâu mà không có người nhận, rốt cuộc cũng chịu mở miệng.
“…… Kỷ, Kỷ Vọng ca ca”,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-vot-my-cuong-tham-nam-chu/2875582/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.