Ngày hôm sau trời đã trong.
Cả khuôn viên trường bị bao phủ bởi một tầng sương mù giữa ánh sáng, những cành liễu rủ bên cạnh sân thể dục bị gió thổi bay, những ảnh ngược của bóng người trong vũng nước trên mặt đất vội vàng đi qua.
Giờ thể dục mới vừa kết thúc, là thời gian mà khuôn viên trường ồn ào nhất, căn tin nhỏ đã chật kín người, mấy người Hồ Xuân từ trong đống người chen ra, một người xách ly trà sữa mới pha trên tay, mặt sưng như đầu heo, tụm lại ghé tai nhau.
“Tôi vừa đi xem rồi, cửa mở.” Trương Văn khó chịu trong lòng nói: “Không biết ai mở cửa dùm bọn nó nữa.”
“Còn có thể là ai nữa”, Hồ Xuân ngậm điếu thuốc, màu xanh xanh, tím tím trên mặt, liếc mắt một cái là có thể nhìn ra là bị người ta đánh rồi, nghĩ đến hành động hôm qua của Lâm Ngôn, hắn hận đến nghiến răng nghiến lợi, trầm giọng nói: “Chắc chắn là thằng cháu trai Mã Văn Hải!”
Mấy tên đàn em hiểu ra, lập tức hét lên: “Chúng ta còn không đi tính sổ với nó! Đi, đại ca, Mã Văn Hải đúng không? Hôm nay cho dù nó có quỳ xuống xin tha thì tuyệt đối cũng không tha!”
“Đồ ngu!” Hồ Xuân không kiên nhẫn đánh bọn họ một cái, tức giận nói: “Mày cho rằng chúng ta sẽ có được trái ngon khi đi tìm Mã Văn Hải à! Nếu để Tu ca biết chúng ta đang tính toán sau lưng Lâm Ngôn, Tu ca tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho chúng ta!”
“Tu ca?” Trương Văn kì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-vot-my-cuong-tham-nam-chu/2875564/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.