Editor: Linh
Gió đêm lạnh lẽo, Vệ Anh từ cung Trường Nhạc đi đến cung Thọ Khang, hứng một đường gió lạnh, nhưng ngọn lửa vừa bùng lên trong tim vẫn còn đang ẩn ẩn thiêu đốt.
Vệ Anh trong lòng thầm nghĩ mau mau trở về cùng thê tử ừ ừ a a, ánh mắt nhìn Thái hậu có chút không kiên nhẫn, “Không biết giờ này mẫu hậu truyền gặp nhi thần là có chuyện gì?”
Thái hậu sâu kín nhìn Vệ Anh, chậm rãi nói: “Hoàng thượng, ai gia nghe nói Giang tiệp dư thân thể không được khỏe, Hoàng thượng đã từng đi thăm nàng chưa?”
Vệ Anh giọng lạnh lùng: “Có bệnh hẳn là nên truyền thái y.”
Thái hậu bị lời của Vệ Anh chặn, nén lại khẩu khí nói: “Hoàng thượng nói vậy là sai rồi. Cái gọi là cởi chuông cần người buộc chuông, cái kết trong lòng Giang tiệp dư, chỉ có Hoàng thượng mới có thể mở.”
Vệ Anh nói: “Mẫu hậu có điều không biết, cái thắt đó là Trẫm dùng mây thắt, hiện sợ là ngay cả Trẫm cũng không nhớ phải mở ra thế nào.”
Thái hậu: “…”
Hoàng đế đây là đang… Kể chuyện cười?
Ta nên cười không? Không cười được không?
Thái hậu khóe miệng giật giật, ho khan một tiếng: “Tóm lại, Hoàng thượng là phu quân của Giang tiệp dư, theo lý nên đi xem nàng một chút.”
Vệ Anh liếc nhìn Thái hậu, hỏi: “Nếu Trẫm không đi xem nàng ta, nàng ta sẽ chết sao?”
“… Sẽ không.” Thái hậu thấy khóe miệng mình giật mạnh hơn.
“Nhưng nếu Trẫm đi xem nàng ta, nói không chừng nàng ta sẽ chết.”
Thái hậu: “…”
“Hoàng thượng, cho dù ngươi không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-vot-hoang-tu-hac-hoa-cuu-vot-hoang-tu-bien-den/1214682/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.