Editor: Linh.
Muốn nói hiện tại bên trong thiên lao người đáng giá để cướp nhất, vậy không thể nghi ngờ chính là Thái tử.
Vệ Anh nhìn Dụ Thân vương cười đến ôn nhuận trước mắt, không lạnh không nhạt hỏi: “Cướp ai?”
Dụ Thân vương nói: “Thái tử.”
Vệ Anh lại hỏi tiếp: “Ai cướp?”
Dụ Thân vương nói: “Lục hoàng tử.”
Vệ Anh bất động thanh sắc đánh giá vị hoàng thúc nhìn mình lớn lên này, trong mắt mang theo mấy phần ý cười nghiền ngẫm, “Không biết kết quả như thế nào?”
Dụ Thân vương cụp mắt, giọng nhỏ đến không thể nhỏ hơn, “Trong hỗn loạn, Thái tử bất hạnh chết dưới loạn đao.”
Vệ Anh khóe miệng hơi cong, trong mắt lại lóe ra ánh sáng lạnh, “Kết cục này không sai.”
Dụ Thân vương ngước mắt nhìn Vệ Anh, khuôn mặt vạn năm không thay đổi ý cười rốt cục thu liễm mấy phần, “Hoàng chất, ta không có hứng thú với ngôi vị Hoàng đế.”
Vệ Anh trầm ngâm nửa khắc, chậm rãi mở miệng, “Cái này với ta mà nói không khác nhau lắm.”
Dụ Thân vương ngẩn người, sau đó đột nhiên cười, xoay người rời khỏi Ngưng Hương viện.
Hai ngày sau, đêm khuya, trong thiên lao yên tĩnh đột nhiên truyền đến một tiếng hét thất thanh, “Người mau tới! Có người cướp ngục!”
Trong thiên lao vô số ánh mắt trầm lặng lập tức sáng lên.
“Nhất định là đến cướp ta!” Một thanh âm hô to.
“Phi! Khẳng định là đến cướp lão tử!” Một thanh âm khác căn cứ vào đạo lý bảo hộ quyền lợi của mình nói.
“Tất cả các ngươi đều câm miệng! Phải là đến cướp ta! Ta là Thái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-vot-hoang-tu-hac-hoa-cuu-vot-hoang-tu-bien-den/1214669/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.